Tuy nhiên, để nâng đời sống chúng ta lên một mức cao hơn, chúng ta phải hiểu rằng, cùng một mẫu suy nghĩ đã từng dẫn chúng ta đến thành công hiện tại sẽ không đương nhiên dẫn chúng ta đến nơi chúng ta muốn đến. Trong suốt cuộc đời, chúng ta đã quen liên kết sự đau khổ với tính bất nhất và sự thỏa mãn với tính nhất quán. Ví dụ, nhiều người muốn tăng thu nhập mỗi năm một nhiều hơn, bất kể là họ có tăng phần đóng góp cho công ty của mình hay không.
Cảm giác tội lỗi là đòn bẩy cuối cùng để nhiều người thay đổi thái độ. Đây đã là bí quyết thành công của người giàu nhất nước Mỹ, Sam Walton. Yếu tố thứ hai là các câu hỏi chúng ta nêu lên.
Chân lý ở đây là không có gì mà bạn không thể hoàn thành nếu: Tuy nhiên, về sau người huấn luyện chỉ thưởng cho cá heo nếu nó nhảy cao hơn. Bạn nghĩ gì về qui luật sống của Mười Giới Răn? Hay lời thề của Hướng Đạo Sinh? Hay Tôn Chỉ của Hội Những Người Lạc Quan?
Biết bao người mải miết tìm mọi cách hầu như có thể kéo dài "tuổi thanh xuân" của mình, trong khi nguồn mạch của tuổi trẻ đã có sẳn trong mọi con người. Nếu bạn muốn có một thể hình hay một sức khoẻ tột hơn, bạn có thể thay đổi nó bây giờ. Ai ai cũng muốn tin vững tận đáy lòng rằng mình có một năng khiếu riêng.
Nếu bạn quyết tâm dành ra một hay hai giờ đồng hồ mỗi tháng để cống hiến cho người khác, nó sẽ làm phong phú tính cách của bạn và bạn chắc chắn sẽ trở nên "loại người" biết thực sự quan tâm, biết hành động để tạo sự biến đổi. mặc dù chân cậu bé bị què vì bệnh còi xương do suy dinh dưỡng và hồi 6 tuổi hai chân cậu đã bị cong mãn tính và bắp chân teo lại khiến cậu có cái tên là "Chân bút chì", cậu đã đề ra cho mình mục tiêu theo đuổi là phải trở thành một ngôi sao bóng bầu dục giống như thần tượng của cậu. "Một thói quen bắt đầu giống như một sợi chỉ vô hình, nhưng mỗi lần chúng ta lặp lại hành động là chúng ta làm cho sợi chỉ dày lên, thêm một sợi vào trước, rồi thành một cuộn dây thừng cột chặt tư tưởng và hành động của chúng ta mà không thể nào tháo gỡ".
Lần đầu tiên khi tôi nghe kể về Stu Mittleman và những thành tích của anh, tôi thực sự bị cuốn hút, nhất là khi tôi nghe kể thêm là tất cả những người chứng kiến thành tích của anh đều nói rằng lúc anh ta đạt mức 1,000 dặm thì trông anh ta còn khoẻ hơn lúc anh ta mới xuất phát! Anh ta không hề bị chấn thương nào - một vết da bị giộp cũng không! Điều gì đã giúp anh đạt tới mức tột cùng của thân thể anh mà vẫn còn có thể gia tăng tối đa tiềm năng của mình mà không làm nó bị thương tổn? Một thách đố lớn nhất trong đời sống mỗi người là quan niệm thế nào về "thất bại". Bạn phải chủ động tìm kiếm chúng.
Hoặc bạn có thể tập trung nghĩ về những điều bạn đang ngây ngất say mê trong đời ngay bây giờ, những gì bạn cảm thấy là tuyệt vời trong cuộc đời. Thế nhưng điều này không có gì là tiêu cực, mà chỉ là thực tế của đời sống. Tại sao? Một phần của vấn đề là ở những trạng thái tiêu cực của họ.
Tôi sẽ phát triển và thành đạt và cuối cùng có thể vui chơi, khoẻ mạnh và sáng tạo. Ví dụ, nếu bạn nghĩ là bạn thông minh, đó là vì bạn đã có một số kinh nghiệm chứng tỏ cảm nghĩ đó. Có thể coi như đời sống cảm xúc của tôi đã chết.
Tôi muốn giới thiệu với bạn một anh chàng tên Walt. Nhân viên chữa cháy và cứu thương phải hết sức vất vả cứu các nạn nhân. Bạn sẽ cảm thấy rất ngớ ngẩn, nhưng chính cử động này của cơ thể bạn sẽ kích động não của bạn để khiến sự liên tưởng tới niềm vui trở thành tập quán nơi bạn.
Cảm giác mình không làm được điều mà lẽ ra mình phải làm được. Vì dụ, nếu giám đốc của bạn la rầy bạn và bạn cứ nghĩ đi nghĩ lại chuyện ấy suốt cả ngày, liên tục nghĩ đến việc bạn bị chửi mắng, thì bạn sẽ càng cảm thấy tệ hại hơn mãi. Một sự phân biệt có lẽ quan trọng nhất, đó là phân biệt rõ sự cấp bách và sự quan trọng của việc kiểm soát các quyết định của bạn liên quan tới việc bạn sử dụng thời giờ và vì thế liên quan tới mức độ thỏa mãn của bạn.