công trình này được thực hiện cùng với sự công tác của Matthew Smith. Một lần nữa, Maryline cảm thấy trực giác của mình lên tiếng báo động về mối quan hệ này, nhưng cô lại không lắng nghe nó: “tôi biết con người John như thế nào và biết anh ta đang lừa dối tôi. tôi cũng nộp đơn tham gia chương trình “truyền hình thực tế”.
Chúng tôi thảo luận xem anh có thể gia tăng cơ hội gặp gỡ tình cờ trong đời như thế nào. hãy ghi lại càng nhiều các sự may mắn càng tốt. Có lẽ ví dụ sinh động và khác thường nhất là từ Andrea, một nhân viên hành chính, 25 tuổi từ Napa, California.
cuộc đời sắp đặt ra những chướng ngại vặt vãnh như thế này cho ta vượt qua ấy mà”. Chuông báo trộm réo vang, hai tên đồng bọn bỏ chạy,còn tôi thì đứng như trời trồng. hết sức để nhấn nút vào đúng lúc đèn bật sáng.
Người may mắn nhận ra rằng bất kỳ chuyện xui xẻo nào trong đời họ, về lâu dài, sẽ hóa ra là tốt. Êkip thực hiện chương trình cũng liên lạc với Susan và Lynne, và giới thiệu đôi nét về cuộc đời họ. Anh không nhận được một hồi âm nào.
Tôi cũng không mất công chuẩn bị cho thi cử, vì đằng nào thì tôi cũng rớt thôi. Liệu Brenda và Martin có tận dụng tối đa cơ hội này không? Tính cho đến cuối sự nghiệp của mình, Joseph Pulitzer là nhà kinh doanh và nhà hảo tâm thành công xuất chúng.
dù rằng người ta không thể giữ liên lạc được với tất cả, nhưng tôi luôn cố gắng hết sức. Nhìn chung 80% số người tham gia trường học may mắn nói rằng may mắn của họ tăng lên. nhưng thời gian dần trôi,càng ngày càng khó thấy tìm thấy táo ở những nới mà bạn đã tới trước đó.
“ừ, chẳng có lý tại sao mình không làm được như thế”. chứ không hề may mắn, như thế nào. Kết quả thật ngoạn mục.
Niềm mong chờ này trở thành lời tiên tri đạt ước nguyện, vì vậy, biến mục tiêu và tham vọng của anh thành hiện thực. Tôi gọi những khám phá này là bốn nguyên tắc may mắn. rốt cuộc, người may mắn không xoay xở tốt hơn hay tệ hơn người không may.
tôi cần phải sắp đặt một tình huống mà trong đó rất nhiều người may mắn và người không may đặc biệt được yêu cầu đoán kết quả của một sự kiện ngẫu nhiên. Thậm chí tôi thấp thỏm đến mức tôi quyết định thanh toán tiền phòng bằng ngân phiếu. Tôi đã làm điều đó như thế nào? Có phải lá bài của bạn ở đó không? Tôi sẽ phải giải thích với bạn.
bạn chưa từng gặp họ bao giờ và không biết gì về nhân thân của họ. Và đó là cách mà mọi việc diễn ra. hầu hết những người thực hiện xong bài luyện này đều nhận ra, rằng trực giác chiếm một vai trò tiên quyết trong hầu hết những quyết định quan trọng nhất trong đời họ.