Thế là xao nhãng, thế là bia bọt, đề đóm và hơn thế… Quần chúng dần mất lòng tin. Thử tiếp đến máy chạy, máy leo núi. Tôi ủng hộ cái đúng.
Tôi làm độc giả cho tôi. Không còn đơn thuần là trò chơi đơn giản hay niềm tò mò thô kệch. Nếu quên, anh sẽ không bao giờ thèm viết cho họ nữa…
Bà già vục đầu vào thùng rác. Cũng có lần vụt nhưng với da thịt nó thì chỉ như muỗi đốt gỗ. Cuối cùng thì nó cũng qua đi yên ổn và bạn còn chưa viết xong.
Bụi làm xỉn đi con đường nhựa xanh mới coóng. Nhưng… phải sau khi tôi dẹp hết, giết hết kẻ ác đã, để qui về một mối. Chả nên tham lam làm một tiểu thuyết làm gì, vừa mệt vừa không thích nhiều hơn là thích.
Các cậu bảo: Ấy, tớ thích thế, thích thì đấu tranh, chán thì thôi, hiện sinh mà. Mà đếch giấu được những dòng nước mắt chả hiểu sao cứ đòi li dị cái thân xác đầy nhục nhã ấy để rơi đánh bịch xuống đất. Như lòng biết ơn sự giáo dục đem lại cho họ quyền tự giáo dục.
Còn rất nhiều tình thương và niềm vui ở phía trước. Chị út là người bạn học lớp một với tôi. Không không cần gì cần ai nữa.
Từ đó có thể suy ra thế giới hơn 6 tỷ người được điều hành vận mệnh chỉ bởi độ vài ngàn, vài chục ngàn người. Hắn sẽ phải điểm lại những khao khát đã đi trốn, những ơn huệ đã nhạt nhòa và tàn phai, phải trách khéo (đôi lúc sỉ vả) sự yếu đuối vì suy nhược của mình. Nếu bạn nhớ không nhầm thì giấc mơ vừa rồi có đến bốn, năm tầng.
Nhưng lại lo sẽ chết yểu và lãng nhách khi mới vào quá nông. Hay mình bảo: Tôi đang chìm, đang lắng. Rồi hình như mơ thấy ai đó đã viết nó rồi.
Hy vọng là bạn còn cơ hội sống để có thể nhận ra. Chúng sẽ choáng khi bạn bảo tôi là tôi hay bảo tôi không là tôi; bảo tôi ngu hay bảo tôi không ngu; bảo tôi nói thật hay bảo tôi nói dối… thì đều chỉ nhận được một kết quả: NÓI DỐI. Chả thằng nào là không biết quay cả.
Anh vừa man dại nhập vào trái bóng lại vừa như ngồi ở một nơi có tầm nhìn bao quát trên khán đài để đọc mình và đọc trận đấu. Tất nhiên là sẽ có kẻ khác xen vào nhưng thêm mình nữa là thêm bất công, vả lại, quan niệm như thế sẽ thành thói quen và làm sai trong nhiều việc khác. Chúng như một cái thớt để họ xả nỗi hận con cá.