Nhờ vậy, anh có thể trò chuyện với các nhân viên của mình và qua đó hiểu hơn những khó khăn mà họ đang gặp phải. Sau tất cả những gì chúng ta đã làm, tôi không thể tin là cô lại có thể làm tôi thất vọng đến như vậy!". Đã có rất nhiều lời than phiền của các đồng nghiệp cũng như của cấp trên, chủ yếu là về sự bận bịu thường xuyên và về tính khí cáu bẳn của James.
Và ai cũng cảm kích khi được James xác định rõ thời hạn công việc. Anh vẫn chưa quên cảm giác lo âu và thất vọng thường xuyên trước đây, và anh cũng nhớ những gì mình đã nói với con gái cuối tuần trước, khi hai cha con anh cùng chơi cầu lông: "Càng được chuẩn bị kỹ lưỡng, công việc sẽ càng trôi chảy và con sẽ càng cảm thấy vui hơn khi công việc hoàn tất". Khi đã chuẩn bị xong, James gặp từng nhân viên để giao việc cho họ.
Thật ra, tớ nghĩ mọi chuyện diễn tiến rất thuận lợi. Thậm chí, tớ còn chuẩn bị trước những gì mình định nói: "Tôi rất thất vọng, Jennifer ạ. Trước tình trạng đó, sếp của James bảo anh nên giao bớt việc cho các nhân viên cấp dưới.
Áp dụng mức độ này khi bạn muốn người khác thông báo trước khi hành động để bạn kịp thời ngăn chặn những rắc rối có thể phát sinh. Nhưng anh cũng không muốn mất đi khoản thu nhập hấp dẫn đó hay để vuột mất những cơ hội được trải nghiệm mà công việc này mang lại. Nhân viên của anh đã không hoàn thành công việc đúng hạn.
Mặt khác, anh cũng nhận thấy khối lượng công việc đã giảm bớt. Áp dụng mức độ này khi bạn muốn người khác thông báo trước khi hành động để bạn kịp thời ngăn chặn những rắc rối có thể phát sinh. James tự hỏi không biết có phải nguyên nhân là do nhân viên từ chối làm thêm việc hay không.
hoàn toàn khác hẳn những cặp anh em họ bình thường khác. Từng bước một, họ đi sâu vào từng phần của dự án và làm rõ những thắc mắc của James. Và nhờ thế, sự việc đã không đến nỗi khó khăn thế này.
Bên cạnh đó, sức khỏe của James bắt đầu báo hiệu cho thấy anh không còn khỏe như trước nữa. Từ hôm đó và cho đến suốt cả tuần ấy, tối nào James cũng rời văn phòng sớm hơn thường lệ một tiếng đồng hồ. Một lần nữa, công việc trong bộ phận của James lại trở nên trôi chảy.
Thế đấy, tớ chỉ biết im lặng và gặm nhấm những sai lầm của mình. Thậm chí, anh còn không nghĩ đến điều đó nữa. Chiều hôm đó, James quyết định gọi Josh vào phòng.
Cậu đoán thử xem là chuyện gì nào? Mình phải làm điều gì đó, điều mà trước đây có thể mình chưa bao giờ làm. Tuần tiếp theo, tình hình công việc diễn ra không được suôn sẻ như trước.
Dĩ nhiên cậu đã làm rất đúng. Từ hôm đó và cho đến suốt cả tuần ấy, tối nào James cũng rời văn phòng sớm hơn thường lệ một tiếng đồng hồ. Kể từ lúc bước vào phòng, anh luôn tránh nhìn James.