Chiều hôm đó, James quyết định gọi Josh vào phòng. - Theo tớ biết thì bộ phận của cậu lúc nào cũng hoàn thành tốt công việc. Áp dụng mức độ này khi bạn cần thu thập thêm thông tin trước khi tiến hành ra quyết định.
Bất kỳ học viên nào từng tham gia khóa học của tôi cũng đều cảm thấy bớt căng thẳng hơn trước. Đôi lúc, anh phải thay đổi cách giải thích của mình cho phù hợp với tính cách của mỗi nhân viên. Phần việc cộng thêm của một nhà quản lý có vẻ như quá nặng nề đối với James.
Khi giao việc, cần phải xác định cụ thể phạm vi thẩm quyền cho người thực hiện. Cậu cho tớ một ly nước mát là được rồi. Josh đã kể lại tất cả, kể cả những chi tiết mà ngay cả James cũng không nhớ.
Khi đọc bản báo cáo của Jessica, anh gần như choáng váng. - Hay quá, dự án gì vậy thưa sếp? Cô ấy chỉ đáp gọn lỏn: "Ổn cả".
"Tôi làm ông thất vọng ư?", cô ấy vừa nói vừa nhìn tớ như thể tớ vừa đánh đổ cà phê lên chiếc váy mới của cô ấy vậy. Tớ biết cậu có khả năng đánh giá con người rất tốt. (Cần thực hiện công việc kiểm tra một cách thường xuyên hơn trong giai đoạn đầu.
Nhờ phân công công việc, James có nhiều thời gian rỗi rãi hơn. Tớ gọi Jennifer vào văn phòng, dự định sẽ nói chuyện thẳng thắn với cô ấy. - Đến lúc này, cô ấy bớt nóng giận hơn và đã chỉ cho tớ thấy một sự thật hiển nhiên khác nữa.
Mặt khác, anh cũng nhận thấy khối lượng công việc đã giảm bớt. - Khoan đã, - Jones vừa nói vừa giơ tay ra chặn lại. Cho đến khi cả Jones và James cùng được thăng chức lên làm quản lý.
Lúc nào trông ông cũng thoải mái và hòa đồng với các nhân viên. Càng lớn, họ càng giống nhau như đúc, hệt như hai anh em sinh đôi, từ ngoại hình cho đến dáng điệu. Jennifer đã lặp lại rất chính xác, cho nên tớ biết là cô ấy hoàn toàn hiểu mình đang làm gì.
Mọi người đã hoàn tất những công việc đơn giản, và những công việc còn lại đều phức tạp hơn, nên James phải mất nhiều thời gian hơn. Jessica có thể làm được thì bây giờ cô ấy vẫn có thể hoàn thành việc này. Cậu biết không, tớ như bị hắt nước vào mặt khi cô ấy từ tốn nói rõ từng lời: "Thực tế là tôi đã không hề biết.
Chẳng lẽ điều này đúng như vậy sao? Chẳng lẽ sau biết bao nỗ lực dặn dò thật rõ ràng, cụ thể khi giao việc cho nhân viên, anh lại thất bại bởi chi tiết quan trọng này? Trong chốc lát, anh thoáng cảm thấy khó chịu với chính mình nhưng rồi lại nhanh chóng cảm thấy thoải mái hơn. Và giờ về nhà của anh lại tùy thuộc vào mức độ hoàn tất những công việc quan trọng cần giải quyết trong ngày hoặc khối lượng công việc còn tồn đọng trong ngăn hồ sơ. Anh xác định rõ những yêu cầu của mình.