Và bắt tôi mặc quần áo dài, rộng. Một buổi chiều, ngồi trước lò sưởi, củi nổ lách tách, tôi hỏi có bao giờ bà bị lo lắng quấy nhiễu không thì bà đáp: "Quấy nhiễu mà thôi ư? Nó đã gần làm hại đời tôi nữa kia. Trong khi nghiên cứu sử, tiểu sử và đời sống những anh hùng vãng và hiện tại, đã từng chịu những thử thách chua cay, tôi thường kinh ngạc và cảm phục tài phi thường của họ để diệt ưu tư và làm lại một cuộc đời xán lạn.
Xin chỉ cho con, con đường bình yên và vui vẻ. Tôi lo nghĩ nhiều đến nỗi, trước kia vui tính, tôi đã đổi thành một người cáu kỉnh, khó chịu. Khi tôi phỏng vấn cô Merle Oberon, cô tuyên bố rằng cô nhất định quẳng gánh lo đi, vì cô biết cái ưu tư sẽ tàn phá cái nhan sắc của cô, cái bảo vật quý nhất, nhờ nó cô nổi danh trên màn ảnh.
Nếu không, tức là đưa cổ cho người ta cứa đấy. Vì từng bước là đủ cho con rồi. Từ đó đến nay không bao giờ tôi lo lắng hoặc mất ngủ nữa".
Nếu con ta bạc bẽo thì lỗi về ai? Có lẽ về ta. Ông trả lời: "Chẳng khi nào thân phụ tôi lại rỗi thì giờ nghĩ đến những kẻ mà người không ưa". Bà nói về các cô em, các ông anh của bạn, có cả chục người, phải không bạn?).
Ông nói: "Tôi biết thế nào cũng thoát. Mà những dưỡng đường, những nhà thương điên cũng sẽ khỏi phải chật ních hạng bệnh nhân bị bạo lực và ưu phiền trừng phạt. Tôi khóa máy giặt lại, đặt đứa cháu gái năm tuổi vào phòng ngủ, đóng kín cửa sổ, lấy giấy và giẻ bịt hết các lỗ hở.
Ông không biết chút gì về môn hội hoạ hết, nhưng ông cứ vẽ càn cho óc khỏi phải lo lắng. Tôi muốn bạn giúp đỡ người theo cách ấy. Điều này chí lý lắm.
Tôi nghĩ rằng một ngày kia loài người sẽ bị tiêu diệt, cũng như những quái vật ấy. Nhưng cũng tại ông tập được thói quen mỗi buổi trưa nghỉ nửa giờ tại ngay buồng giấy. "Hãy can đảm chống đối với bệnh; đừng ưu phiền nữa; làm việc gì cho khuây kho đi!".
Thực là một món quà vĩ đại. Tư tưởng và hành động một cách vui vẻ, rồi ta sẽ thấy vui vẻ. Đóng quá khứ lại! Để cho quá khứ đã chết rồi tự chôn nó.
Hadfield, viết câu này trong cuốn Tâm lý của uy quyền: "Cảm tưởng mệt nhọc của ta phần lớn do tinh thần mà có. Tôi buồn đã lỡ sinh ra làm cái kiếp người. Giai đoạn thứ nhất: Tôi can đảm phân tích tình thế một cách ngay thẳng và tự hỏi nếu thất bại thì kết quả tai hại nhất sẽ ra sao?
Và khi tôi quay lại thì thường thấy người kia vuốt ve, ngắm nghía nó. Tôi sẽ trở về phòng giấy xét lại cách làm việc của tôi mới được. Công việc đó tốn hàng vạn Mỹ kim có mục đích lọc hơi trong lò hết chất dơ, rồi dùng hơi đó để đốt thay than mà không hại cho máy.