Xec Y Ta

Tình yêu tuổi học trò, tuổi đầy tò mò về chuyện ấy

  • #1
  • #2
  • #3
  • Khi bạn rời bàn, bỏ bút. Để chúng lúc nhúc, lên men khá khó chịu. Ngồi trên bàn, hoàn toàn có thể viết.

    Ngồi vào bàn cả ngày cũng nhức cơ. Bình thường ở đây là hiểu theo nghĩa lành mạnh. Sự ngồi im trên giảng đường, trên xe máy, trong khuôn viên bệnh viện mà không có gì làm… giết chết bạn.

    Điều này không phải là sự xin xỏ lòng ban ơn mà là một đề nghị cho tầm cao và hạnh phúc. Hồi trước, đã thường gắt lên mỗi khi đi làm về, tôi chạy đến hỏi chỉ để làm nũng: Có gì ăn không? Hoặc mỗi khi tôi kêu đau chân, đau mắt để nghe một câu quan tâm hoặc dỗ dành, thì nhận được những lời như: Ngồi vi tính nữa đi. Vì nàng biết ta thích ngắm và cần ngắm đôi mắt nàng.

    Khóc không phải chỉ vì giận dữ mà còn vì mình hèn. Sự trùng hợp nhiều khi là tất yếu. Mọi người có thể nghĩ tôi bị tai nạn hoặc làm gì dại dột.

    Bác là bác rất không hài lòng. Tôi biết ông rất yêu vợ. Sự đồng cảm với những người cùng khổ là có nhưng sẽ không quá sâu sắc khi tôi ít trải qua nỗi đau của chính họ mà chỉ thấy chúng trong văn học, trong đời.

    Ở nhà bác cũng bán hàng suốt, vẫn chạy sang thăm bà nhưng liệu có hay bằng bác đi nghỉ về, lại đóng cửa hàng một thời gian rồi sang rủ rỉ với bà suốt ngày về chuyến đi đổi đời. Nhưng im lặng mà trong lòng ngấm ngầm khinh bỉ hay trút giận lên kẻ khác thì nhiều lúc há chẳng phải là một cách trả đũa rất hèn ư. Tôi từng nghĩ tôi sẽ giằng lấy một thanh kiếm và dồn hết lực cũng như sự dẻo dai, những năng lượng ngầm của mình để chém chúng khi chúng giở trò.

    Chúng sẽ choáng khi bạn bảo tôi là tôi hay bảo tôi không là tôi; bảo tôi ngu hay bảo tôi không ngu; bảo tôi nói thật hay bảo tôi nói dối… thì đều chỉ nhận được một kết quả: NÓI DỐI. Tôi vừa tước vừa như vô cảm vừa nhủ lòng: Đờ mẹ mày (nguyên văn là Đờ mẹ mày). Tự mình biết riêng mình thực sự có loanh quanh luẩn quẩn không.

    Như người ta đốt vàng mã thôi mà. Nhưng như thế là em còn muốn. Cuối cùng, đứng trên một góc nhìn (cứ coi như) toàn vẹn, dung hợp các mặt của đời sống, như thể toàn bộ những gì thuộc về bạn chỉ là một con mắt (có thể là) tròn xoe hấp thụ mọi phương hướng của cái vũ trụ nằm trong và ngoài nó thì bạn chưa biết một tí gì cả.

    Từng trang, từng trang… Cháu phải sống cho ông, cho các cô chú, anh chị và rất nhiều người khác nữa… Sự khập khiễng ấy thường làm đẹp cho nghệ thuật miêu tả chúng chứ không phải cho đời sống của những nhân tố khập khiễng đó.

    Đã đi một số cây số. Mệt và không thích thú. Hoặc chúng sẽ nổ tung khi dại dột nhảy vào cái tiềm thức như một đống rác dữ kiện khổng lồ.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap