Họ cư ngụ trong một lãnh thổ có các tường thành bao bọc. Cũng nhờ vào các cổ vật, chúng ta có thể biết được rằng cách đây 8. 000 năm, những người Sumerite đã từng sống tại Babylon.
Tôi ngồi dậy và ngơ ngác nhìn chung quanh. Khác với lúc đến đây, bây giờ không chỉ đầu óc mà cả cuộc đời anh dường như đã sang một trang mới, sáng sủa hơn rất nhiều. - Người kia có vóc dáng đẹp đấy chứ? Người dẫn đầu cả đoàn đó! – Kobbi chỉ vào người không mang vác gì cả, tay cầm chuông đi trước đoàn người, thỉnh thoảng lại gióng lên âm thanh cảnh báo khách bộ hành dẹp lối cho đoàn nô lệ đi qua.
Sau này, khi công việc làm ăn phát đạt, anh ấy sẽ trả tiền cho tôi. Một hôm, Arad Gula đã hỏi ông như thế. Tôi đánh giá cao cách làm này, bởi vì bất kỳ ai cũng có thể thực hiện được và có thể làm bất cứ lúc nào.
Họ nhận thức được rằng, ông Algamish quay trở lại cửa hiệu khắc chữ nhiều lần, bởi vì ông ấy muốn quan sát một con người – chàng thanh niên Arkad - từ sự nghèo khó, khốn khổ của cuộc đời, đang tìm cách vươn lên. Những kiến thức đó được lưu giữ trong hàng trăm ngàn thẻ đất sét nung mà các nhà khảo cổ tìm thấy - được chôn vùi một cách an toàn trong đất cát. Bansir mỉm cười nói với bạn:
- Của Megiddo và của cậu nữa. - Giờ con cần phải suy nghĩ và hành động chín chắn như một người đã trưởng thành. Khi bọn con đến đó được một thời gian, anh ta bảo với con rằng có một thương gia mới mất, vì không có ai trông coi cửa hàng nên người nhà của ông ta nhượng lại với giá rất rẻ.
Nhờ Algamish khuyến cáo từ trước nên tôi tiếp tục để dành tiền. Tôi cũng nói với bà ấy rằng, tôi không phải là người sinh ra để làm nô lệ, mà là con trai của một người tự do, chuyên làm yên ngựa ở Babylon, đồng thời kể lể nguyên nhân tôi lưu lạc đến vùng Syri này. Quả là ông chưa bao giờ biết được sự giàu sang thật sự cho đến khi nhìn thấy tận mắt nhà vua Nebuchadnezzar đội cái mũ dát vàng, mặc chiếc áo nhung gấm sang trọng và ngay cả rèm của chiếc xe ngựa cũng bằng loại vải màu vàng quý hiếm.
– Tarkad vừa đáp vừa nhìn cái đùi dê ngon lành đang bày ra trước mặt hai người. Ông có đồng ý với tôi như vậy không? - Lạ thật! Lạ thật! Anh đang nói gì thế nhỉ? Từ trước đến giờ có ai tìm đến người cho vay vàng để xin lời khuyên đâu.
- Giàu đến thế kia ư! – Bansir sửng sốt. - Cuộc sống của tôi có hơn gì anh đâu. - Làm thế nào để giữ lại một phần mười số tiền trong túi, trong khi tất cả số tiền kiếm được vẫn không đủ để tôi chi tiêu vào những khoản cần thiết hàng ngày?
Trong tình cảnh đó, ngược lại với mọi người, Megiddo và ông đang nôn nóng chờ đợi cơ hội chứng tỏ năng lực làm việc của mình với những người đến mua nô lệ. Giống như chúng tôi, đoàn người của ông cũng đang ở bên ngoài thành. Tôi đánh giá cao cách làm này, bởi vì bất kỳ ai cũng có thể thực hiện được và có thể làm bất cứ lúc nào.
Bởi vì mày thấy đó, nước có bao giờ chảy ngược dòng đâu? Còn nếu người đó mang trong mình linh hồn của một con người tự do, thì dù có trải qua nhiều nghịch cảnh, cay đắng và khốn khổ trong cuộc đời, cuối cùng người đó cũng trở thành một con người danh giá và được mọi người kính trọng. - Chỉ có thế thôi sao? – Tôi vô cùng ngạc nhiên và không nén nổi câu hỏi thất vọng. Tôi là người sở hữu rất nhiều vàng.