Anh cũng không hơn gì, mỗi lần vô tình nhìn thấy cảnh những cặp tình nhân quấn quýt bên nhau, lòng anh lại đau nhói. Có bao giờ bạn tự hỏi: "Sao mình ko giữ nó trong tay?!". Nói đến đây thôi có lẽ các bạn cũng có thể tưởng tượng được sự tồn tại mãnh liệt của Ghét như thế nào.
Trên cơ thể một con người, Ghét là thứ mà ai cũng có, không ai có thể chối bỏ cậu ta bất kể người giàu hay kẻ nghèo, trí thức hay bình dân, lành lặn hay đau bệnh. Chíp chợt nhớ lại một câu thơ của Huy “Lưu Linh Tử”, câu thơ mà Chíp cho là ấn tượng nhất của hắn Nghĩ sáng tạo đòi hỏi nghĩ tích cực.
Không thích tạo phiền phức nhưng lại thích mang phiền phức của người khác vào mình. Đôi khi công việc freelance bị nhà tuyển dụng lợi dụng để biến những ứng viên xin việc làm của công ty mình thành những người làm việc không công “tận tụy”. cảm mà suốt mười mấy năm sống chung với nhau chưa bao giờ tôi thốt lên và cũng không bao giờ nghĩ rằng mình sẽ có lúc phải thốt lên những lời đó với chị.
Một người lạ bước đến thật gần. Mỗi lần có một món đồ nào của tôi vô tình lọt nhằm vào "địa phận" riêng của chị ấy thì y như rằng lại có một trận khẩu chiến xảy ra. Quên sao được hình ảnh những đứa học trò tinh nghịch giành nhau xách cặp dùm tôi, những lời động viên tuy ngốc xít nhưng chứa đầy tình cảm trong những ngày đầu đi dạy đầy bở ngỡ của tôi hay những cú điện thoại nặc danh tràn ngập tiếng khúc khích.
Cục Ghét luôn phải sống trong buồn tủi, bị hấn hủi, khinh khi. Thành phố đêm nay thật đông vui, từng dòng người tấp nập xuống phố với những bộ quần áo đẹp nhất náo nức đón chào thời khắc thiêng liêng. Đôi khi có những điều rất nhỏ nhưng lại chứa đựng những ý nghĩa rất lớn đủ để sưởi ấm lòng người.
Chắc chắn nó không còn được như lúc đầu nhưng chắc chắn nó sẽ sử dụng được lâu bền hơn, vì bạn sẽ chạy thật chậm và kiểm tra từng con vít một định kỳ mỗi tháng. Tôi chợt nhận ra giữa tôi và chị không phải luôn chỉ có những điểm bất đồng và những trận đấu khẩu mà còn có những điểm chung và những sợi dây liên kết vô hình mà vô tình khi trước tôi đã không nhận ra. Chip, một cô bé được sinh ra trong một gia đình trí thức trung lưu, là con gái út nên Chíp luôn được ba mẹ cưng chiều và dành cho cô những điều tốt đẹp nhất.
Không đợi anh nói thêm lời nào, cô ôm chầp lấy anh. Hanh phúc là khi bạn thích thú câm chiếc bánh rán trên tay mà không quan tâm nó đang nguội hay nóng. Tối hôm đó, sau khi viết xong bức thư, nhân lúc ba đang đọc báo ngoài phòng khách, Chip bí mật cho bức thư vào cặp hồ sơ của ba.
Đi đến đầu hẻm bổng chị nghe có tiếng gọi – là bác Năm: “Lụa, chèn đét ơi, chờ mày từ sáng đến giờ, vợ chồng tao có nấu một nồi bánh chưng, nên mang biếu mẹ con mày một cặp ăn lấy thảo, năm mới phát tài nghen!”. Biết đâu, sức sáng tạo của bạn còn hơn cả các nghệ sĩ thì “Một người đứng ngóng một người trông, một người ở không trông người ngóng, một người ẩn bóng ngóng người trông, mọi người mênh mông lòng thấy trống.
ka… – Hùng “Năm Xị” góp vô. - Đôi chân nói: Không đúng, tình yêu bắt đầu từ khi mủi giày của người này nằm ở phía gót giày của ngừơi kia mới phải! Những lúc nhưng vậy tôi chỉ ước sao cho chị ấy mau chóng đi học xa nhà, nếu được thế thì có lẽ tôi sẽ tự do và thoải mái biết nhường nào.
- Bậy bạ! Già rồi, nói chuyện giữ mồm miệng chút đi cha nội, cái tính ông mấy chục năm vẫn như trẻ con vậy? Thư ở đâu ra sao tôi biết được, để xem cái đã. Mỗi ngày trôi qua, tay nghề của Tsugitaro càng thành thạo. Tự nói rằng "Tôi chẳng sáng tạo chút nào" hoặc "Tôi chẳng bao giờ có ý tưởng gì hay ho đâu" sẽ huỷ hoại sức sáng tạo của bạn.