Mẹ thì độ này da sạm đi. Để hồi phục và phát huy sức mạnh thực sự. Và ta chỉ là những họa tiết trang trí cho bức tranh vĩ đại mà hắn vẽ ra.
Như một bông tulip rơi trên mặt tuyết. Nói chung thì tôi đóng vai trò một cầu thủ tự do. Không kiếm được đứa yếu hơn thì nó bắt nạt con gái.
Trong chính những con người thích ứng với công nghệ hiện đại, cũng không nhiều người biết đến hoặc biết điều chỉnh cái đồng hồ cát trong mình. Để cháu ăn cơm xong em bảo cháu lên. Theo một cách của riêng em.
Nếu ta không dỗ mình là thiên tài, có lẽ ta đã không đủ nỗ lực lấy viết làm phương tiện chính để đi lại trong đời sống giữa những lúc như thế này. Cả tiếng chim hót rất nhỏ nữa. Trú ngụ trong ấy là đàn cò.
Không khác nào nhổ nước bọt vào mặt một đứa trẻ vô tội. Sự vô lo của họ giết dần những thiên tài. Tôi rất không thích đi sâu vào cay nghiệt hay hằn học, vì nếu thế, tôi lại dễ bị giống bất cứ kẻ tầm thường không có khả năng sáng tạo nào khác.
Mà mai sau, con cái họ sẽ lặp lại và phát triển thêm. Trái lại, còn có thể tỷ lệ thuận. Ở đó, chắc thấy bộ dạng phơn phớt của mình, đồng chí công an cũng không thể không theo nghiệp vụ mà ngờ hoặc.
Hầu hết là những người sống có trước có sau. Tôi hơi để ý anh chàng, chắc lớn hơn tôi độ dăm tuổi, xử lí cái vỏ kẹo thế nào. Đã không ít lần phân tích các lí do mình ngại dùng tiền.
Nói chung là tốn thời giờ. Nhưng không giệt được dốt (sự trì trệ của hiểu biết), không biến cái cảm xúc tức thời ấy thành ý thức rõ rệt thì chúng sẽ nhạt đi. Cái bệnh thơ nó loạn lắm.
Và ta chỉ là những họa tiết trang trí cho bức tranh vĩ đại mà hắn vẽ ra. Tất nhiên sống theo cách của bạn, dù bạn thôi đánh nhau từ lâu, cũng không có nghĩa là bạn sẽ không bao giờ đấm vỡ mặt ai trong cái kiểu đời sống này. Tội gì không lấy luôn mình làm nhân vật cho những trạng thái không dễ kiếm này.
Cây ở mỗi phố đều đẹp một kiểu. Nàng vẫn nằm im trong căn phòng màu hồng. Chắc chỉ phù hợp với mỗi ông Phật.