Xec Y Ta

Thẩm du chưa đủ nứng lồn thì được ông anh hàng xóm sang 'cứu'

  • #1
  • #2
  • #3
  • Ông nói rằng: "Lần đầu tiên tôi biết nhìn thế giới bằng con mắt của người thông minh, hay hơn nữa, của một triết gia và cũng lần đầu tôi thấy chân giá trị của mọi vật. Mà người đời không chịu hiểu như thế. Rồi thì ông gặp một chuyện rủi, tai hại đến nỗi giết ông được.

    Bây giờ trễ giờ quá rồi và ta chỉ còn có thể quên phứt nó đi và bắt đầu làm việc khác". Vậy nếu hạn chế số lỗ là 5 Mỹ kim, thì có thể lời khá lắm vì trong 12 lần chỉ có độ năm lần bị lỗ". Tuy nhiên, bạn có thể khinh lời huấn hỗ của các bậc giáo chủ.

    Khi viết chương này, tôi nhận được bức thư của một ngườiđàn bà mạt sát Đại tướng William Booth, người lập ta "đạo binh [31] tế độ lầm than". Chứng cơ là bức thư của ông đầy những lỗi vậy". Nhưng đến năm 71 tuổi thì bà nghèo khổ - không còn đồng nào hết.

    Khi tôi bắt tay vào việc ở Crystal City thì những trở lực bất ngờ mới hiện ra. Nhưng ít khi tôi thấy bà mỉm cười lắm. Thình lình tôi nẩy ra cái ý nên làm như mình thích công việc, dù thiệt tâm mình ghét nó.

    ! "Trời! Lúc đó tôi mới sợ làm sao! Tôi run lên. Đồng thời, một thanh niên Mỹ đang tùng chinh bên Châu u, cũng học được bài học như vậy. Hãy bắt chước khoa trưởng Hawkes, đừng cố giải quyết những nỗi khó khắn trước khi đã thu thập đủ sự kiện một cách vô tư.

    Thử suy xét việc đó xem nào. Chú ý với lo lắng khác nhau ra sao? Tôi xin giảng: Một lần đi ngang qua một con đường đông ngẹt xe cộ ở Nữu Ước, tôi phải để ý tới cử động của tôi, nhưng tôi không lo. Nhưng lạ nhất là tôi đã khỏi hẳn bệnh.

    Chính cuốn Cô đơn của ông đã kể rõ 5 tháng sống trong cảnh đêm tối, làm cho ta phát nản phát điên đó. "Tôi đã hành động như thằng ngu và lỗi lầm của tôi nhiều vô kể". Đó là bước đầu đưa tới hiệu năng".

    Bài Tựa này, cụ Nguyễn Hiến Lê viết từ năm 1951, lúc cụ dạy học ở Long Xuyên. Họ hiểu công việc của họ chứ! Họ cắm trại núi này 60 năm rồi. Em muốn khóc, thầm nghĩ: "Tại sao lại có sự vô ý kia khiến cho chiều nay mất vui đi như vậy? Nhưng sau em tự nhủ: "Tại sao mất vui? Cứ nhất đinh vui đi nào! và em vô phòng ăn, đành mang tiếng với bạn bè là người nội trợ dở, còn hơn là tiếng cáu kỉnh, xấu thói.

    Tôi xin lấy thực tế chứng mình điều đó. Lúc ấy tôi ở chung với ông. Nếu bạn cho phép, tôi sẽ giãi bày và nhờ bạn chỉ tôi cách xử sự cho phải lẽ.

    Sáng hôm sau, thay đổi hẳn. Vì tôi chịu khó và vui vẻ giúp đỡ người khác cho nên hết lo lắng và ưu phiần. Một bác sĩ nói với ông rằng áp lực ấy đã tới độ rất cao, nguy hiểm tới tánh mạng, mà sẽ còn tăng nữa, cho nên tốt hơn là hãy gấp gấp thu xếp việc nhà đi.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap