Cháu thấy đấy, chính trong thời kỳ bi đát nhất của cuộc đời, công việc vẫn luôn chứng tỏ là người bạn tốt nhất của ông. Ông Arad đặt tay lên vai ông và nói: Đến khi bằng tuổi cha, con sẽ sở hữu được một tài sản có giá trị cho bản thân con.
Tài sản của ta rất lớn, nhưng ta e rằng mình không thể tiếp tục trông nom được nữa. - Không phải như thế đâu! – Ông Algamish từ tốn trả lời. Tuy nhiên, tôi đang hợp tác làm ăn cùng với ông chủ của mình nên có điều kiện tốt hơn để kiếm ra nhiều tiền.
So với một túi vàng, thì theo con, nó có giá trị gấp hàng chục lần. Bê bết máu và bùn đất, trên ngực của người nô lệ khốn khổ ấy vẫn còn hình xăm con rắn biển mà ông đã từng biết. Này các bạn, hãy lắng nghe những gì tôi sắp nói ra đây.
Đó là một bài học khôn ngoan và rất cần thiết cho trường hợp của tôi bây giờ. Hàng ngày, anh được choàng lên người tấm mền sặc sỡ và chẳng làm gì ngoài việc mang ông chủ đi đến nơi nào ông ấy thích. Nhưng nếu họ vay tiền vì gặp tình huống ngặt nghèo, khốn khổ, tôi khuyên anh cần phải hết sức thận trọng.
Nhưng nếu họ vay tiền vì gặp tình huống ngặt nghèo, khốn khổ, tôi khuyên anh cần phải hết sức thận trọng. Tôi cũng nói với bà ấy rằng, tôi không phải là người sinh ra để làm nô lệ, mà là con trai của một người tự do, chuyên làm yên ngựa ở Babylon, đồng thời kể lể nguyên nhân tôi lưu lạc đến vùng Syri này. - Cháu đã tổ chức một buổi tiệc thịnh soạn và mời rất nhiều người tới dự.
- Ông bảo lúc đó ông đang bị xích à? – Hadan Gula ngạc nhiên hỏi. Lúc đó, ông cháu là một nhà buôn thảm, thường mang hàng hóa chất đầy trên lưng một con lừa đi khắp thành phố cùng với một người nô lệ da đen đi theo để dắt lừa và khiêng thảm. Ông Kalabab bèn nói tiếp:
- Đối với tôi, tính ù lì là một kẻ thù luôn rình rập, chờ dịp để gây cản trở cho công việc. Ông nhớ rất rõ, ông và nhiều người khác đang bị xiềng xích và đi đến gần đám ruộng mà họ đang cày. Những hình ảnh của quá khứ bỗng hiện lên trong tâm trí Sharru Nada.
Còn những món hàng theo sở thích, bạn hãy mạnh dạn gạch bỏ và xem chúng như hàng ngàn thứ khác mà bạn không thể đáp ứng cho bản thân. Qua một thời gian, cái túi của các bạn cũng sẽ giống như giỏ trứng vậy. Sáng mai, tôi sẽ bảo rằng cậu đã ăn cắp hai con lạc đà và chạy trốn trong lúc tôi đi thăm mẹ tôi ốm.
Đây là một món quà đầy ý nghĩa cho những ai đã và đang bước vào thế giới kinh doanh, hoặc cho nhiều người đang còn hoang mang, do dự trong cách sử dụng tiền bạc. Một là biết nắm bắt, quyết tâm thực hiện để đạt thành công và sở hữu được cái tài sản có giá trị; hai là bỏ qua cơ hội hoặc không có ý chí thực hiện, để rồi suốt đời sống trong sự nghèo khó và hối tiếc. Có lẽ trong số các anh không ai biết được tôi đã từng là một người nô lệ ở Syri?
Đã hơn nửa cuộc đời làm lụng vất vả và khổ nhọc, chính anh - người bạn thân mến nhất của tôi - vẫn chỉ có cái túi rỗng không và đã lên tiếng mượn tôi hai đồng bạc nhỏ nhoi. Arkad có một nguồn thu nhập dồi dào nên cái túi của ông ta vẫn luôn đầy ắp, cho dù ông ấy tha hồ chi tiêu. Năm mươi đồng tiền vàng! Tất cả là của anh! Anh hiểu rõ đây là một tài sản rất lớn, đồng thời, anh cũng cảm nhận được sức mạnh mãnh liệt của những đồng tiền.