Tớ mà điên huyền điền thì đọc cũng đã mất cả đêm. Tôi là người anh, tôi phải nói gì với nó đây? Tôi hiểu sự ích kỷ và lười biếng việc nhà của nó. Một thứ ánh sáng trắng dịu mắt và đủ trông rõ mọi thứ.
Đó mới thực sự là sự cởi bỏ để đến với trí tưởng tượng. Lại đi lấy của ai đó để trả mình cho bằng được. Hồi ấy em thật bướng bỉnh và luôn chọc tức anh.
Màu xanh của bể bơi. Và danh tiếng thì không có mới buồn cười. Phì! Thiên tài à? Chứng minh đi! Có ngay:
Nhìn xuyên vào nó, thôi miên vào nó, những con chữ tôi không hiểu. Bác bảo: Bạn chị con học cùng khối với con, nó lại có con bạn thân học cùng lớp con. Muốn được tin tưởng một lúc.
Khi mà đã lớn đầu cả rồi. Sản phẩm của sự thiếu cập nhật tri thức chính là sức ì của bộ não. Câu được rồi, tốt thưởng cho bạn lúc bạn đẩy xe máy lên nhà qua các bậc thềm cao, hoặc lúc tưới cây xong, hay khi ăn đủ ba bát cơm (bài tủ dành cho bữa cơm: Cơm ba bát-áo ba manh-đói không xanh-rét không chết).
Để bạn yên và bạn có thể giúp họ rất nhiều mỗi khi bạn có thời gian bên họ. Nghĩa là không đứng trên người khác. - Tôi muốn ông viết một câu chuyện khuyến khích những người như ông cụ nhà tôi nên đầu hàng thần chết thật sớm để đem lại hạnh phúc cho con cháu.
Nơi mà thường xuất hiện những cái mồm của các nhân vật trong phim hình sự đang chiếu. Ông cụ nói được nhưng rất khó khăn. Lại không đủ minh mẫn để xử lí những vụ tiếp theo.
Hơn thế, tôi thương nó… Những dòng suy tưởng ấy chắc chảy tràn trong bác. Từ mẹ dù không dùng với nghĩa mẹ-người sinh ra mình vẫn có vẻ đẹp và cái hay của nó chứ sao. Hình như mắt tôi rơm rớm.
Mà dù có biện chứng ảo giác nhiều khi thật hơn thật thì bạn vẫn tin vào tính chân thật của đời sống. Và chấp nhận đời không phải trò chơi. Tóm lại, biết mình sẽ không ân hận nhưng vẫn còn chút cảm giác muốn nói một lời xin lỗi trong lúc này.
Dỗi mẹ à? Tôi hơi bàng hoàng. Có khi lại còn lòi đuôi ăn vạ. Bà chị bảo tin vào năng lực của tôi và cần người có nhiều ý tưởng, sẽ làm việc a này, b này, c này… Tôi không còn đủ hồn nhiên để hãnh diện hay tự hào hay rơi nước mắt vì lại thêm một người hiếm hoi không đánh giá mình quá kém.