Con mèo quanh quẩn bên nách. - Tôi rất mừng vì điều ấy. Mặc kệ những ý nghĩ vừa mang nặng còn dồn ứ xếp hàng chờ được chui ra.
Mẹ: Độ này con có ngủ được không? Tôi: Im lặng. Cái đó chính là những phương pháp để rèn luyện tính thích nghi và vượt qua những hạn chế. Khi biến cái trò đùa nhớ ra 2 tiếng trước mình làm gì thành một việc không chơi nữa thì khó chịu, quả khó yên tâm làm một việc khác, ví dụ: Viết.
Hầu hết là những người sống có trước có sau. Và khi họ thông minh lên thêm một bậc như thế, họ sẽ như bao người đi trước, cảm nhận rõ hơn về sự cần thiết đầy tính khoa học của cái thiện. Còn lại, có bao giờ bạn thiên tài được với mình đâu.
Bác vừa ở bệnh viện về, đã có người mua mười bộ ấm chén, mỗi bộ 35. Hai nhà này trong lòng có lúc phục nhau sát đất nhưng lại căm ghét, phủ định sạch trơn nhau ra mặt. Đó là trạng thái mà cô nàng Buồn Ngủ ưa thích để nhảy vào đè nghiến ra.
Ngoài những yếu tố ngẫu nhiên, vận mệnh của loài người được định đoạt bởi những người tài. Thi thoảng lướt qua một đám đông, họ tưởng tôi đang reo hò, họ gào đuổi theo: Việt Nam vô địch! Việt Nam vô địch! Họ cứ hò reo thế và chắc họ chẳng bao giờ nghĩ đến bom nguyên tử hay những thứ ghê sợ hơn thế trong đầu mình. Những bồn hoa cúc vàng rung rinh trước mặt.
Trên đường về, bác tôi bảo: Đấy, con thấy không. Mẹ cười: Con tinh khôn lắm. Về phía bác, tiếp nhận bệnh nhân tôi chuyển viện với vẻ đầy tự tin.
Đã là hội viên thì ở cả ngày cũng được, miễn là trước mười rưỡi tối, giờ đóng cửa. Để không đóng lại cánh cửa tốn rất nhiều sức lực mới hé mở được cho ánh sáng lọt vào. Cái từ nhân loại đẹp thế mà hay gây phản cảm.
Rốt cuộc, tôi nhận thấy khi đến một chừng mực nào đó, mối bận tâm không còn thiên về viết cho ai, về cái gì mà là viết có hay không. Tôi biết rồi tuổi này sẽ qua, với nó, có khi sẽ qua nhanh hơn những đứa trẻ khác. Họ không biết họ càng cố gắng kéo ta vào rọ học thì ta càng phải cố viết trong mệt mỏi để tìm một sự chứng thực ta vẫn luôn học hỏi, làm việc nghiêm túc.
Còn nữa, chị út có cô bạn thân đôi lúc đến nhà. Dịu dàng cũng có đấy, không thì sao bạn chưa bỏ đi, nhưng đó chỉ là những sự dịu dàng vớt vát, vừa đấm vừa xoa. Cô ta có lỡ đọc phải cũng đừng nhầm là mình.
Chú công an hay cảnh sát gì đó bảo: Đó là chuyện của cậu. Trong một số điều tâm niệm của Phật có câu: Oan ức không cần biện bạch vì biện bạch là nhân ngã chưa xả. Nhưng càng ngày càng không thấy thú vị với chúng.