Câu chuyện này xảy ra hơn ba mươi năm trước, và cho tới bây giờ tôi cũng không hiểu vì sao lúc đó đột nhiên tôi lại nói thế này: Đề tài là tương lai của ngành thương thuyền nước Mỹ. Một giọng nói rè rè ở đầu dây bên kia thốt lên, chậm rãi từng từ một: King hả? Boom-Boom Giorno đây. (Con trai của Joe DiMaggio).
Nhưng đến bây giờ tôi mới biết mặt chú rể đấy. Họ đã thành công trong việc tạo ra một không khí mang lại cảm giác thân mật, thoải mái giữa chủ và khách từ những chiếc ghế ngồi này. Anh chàng Larry trong tấm gương kia cũng hoạt bát và đẹp trai…y như tôi vậy, bởi thế chúng tôi trò chuyện rất ăn ý và thoải mái.
Vâng, có thể như thế lắm nếu như không có Herb… Nhưng nếu có tính háo hức tìm tòi và biết lắng nghe người khác, bạn sẽ học hỏi được nhiều điều ở ngay nơi bạn sống. Sergio Franchi là ca sĩ.
Có thể anh chàng đã căng thẳng về buổi trò chuyện này nên uống vài ly rượu lấy nhuệ khí đây mà. Một trong những bài nói dài nhất lịch sử nước Mỹ, là bài nói đầu tiên trước công chúng của cựu tổng thống William Henry Harrison. Nếu ông ấy đến chương trình của tôi, tôi sẽ tạo cho ông cơ hội để nói về điều này.
Cuối ngày hôm đó, Jack chạy ào về nhà để đưa cho mẹ không chỉ 2,5 đôla trả hóa đơn tiền điện thoại, mà là món tiền huê hồng tới những 24,5 đôla. Anh chàng Larry trong tấm gương kia cũng hoạt bát và đẹp trai…y như tôi vậy, bởi thế chúng tôi trò chuyện rất ăn ý và thoải mái. Nguy thật! Bạn có nghĩ rằng chúng ta cũng cần có trách nhiệm về điều này không?
Chỉ cần một cái micro nhỏ bé, ông có thể khuấy động cả một hội trường. Khán giả thấy tôi đột nhiên biến mất. Khủng khiếp là, ba đứa chúng tôi được cử ra làm đại diện ban tang lễ bởi cầm đầu trong cuộc vận động quyên góp vì Moppo.
Khi còn trẻ bà từng gặp mặt tổng thống Abraham Lincoln. Có thể bạn đã biết chuyện này rồi, nhưng tôi vẫn sẽ kể. Và tại sao họ có một vốn tri thức lớn.
Cách luyện nói này tuy đơn giản nhưng rất hiệu quả. Giá mà còn tờ sơ đồ trận bóng, ít ra chúng tôi có thể biết vị trí của cầu thủ hai đội trên sân. Tôi có tính tò mò về mọi thứ, nên khi đi dự tiệc tôi luôn hỏi câu: Tại sao?.
Joe đi cùng với Bill. Nhờ vậy tôi không còn thấy run nữa. Tôi tôn trọng tất cả các vị khách của tôi, tất cả mọi người, từ tổng thống, các bộ trưởng đến các vận động viên thể thao, đến những người bình thường… Bạn sẽ không bao giờ nói chuyện thành công một khi người ta nghĩ rằng bạn không quan tâm đến lời nói của họ, tức không tôn trọng họ.
Stevenson là một khách mời rất đặc biệt với sự thông minh sâu sắc và khéo léo giao tiếp. Vở này có anh bạn Jackie Gleason của tôi (vai Ralph) diễn chung với Audrey Meadows (vai Alice). Tôi mơ màng ngó cái đồng hồ, đến rồi, 9 giờ 30.