Giá trị còn lại và vĩnhviễn từ Watson: Con người (Man). ăn lương đầu tiên là chân giữ sách, 6 đôla một tuần. IBM không thể không ngó ngàng đến Đức và nó sở hữu
Nếu nhìn chung, thì cảm giác đó có thể thiếu cơ sở. Có nhiều điểm trùng hợp ở đây, nếu Watson tiếp nhận CTR được gọi là mớ hỗn độn thì Ollila cũng cầm trong tay một Nokia già nua, suy sụp nhưng đồ sộ. Bởi vì, Watson đã khuyến khích những cây đàn piano ở Homestead và mọi thứ khác cho nhân công mà các doanh nghiệp ngày nay ít nhiều sử dụng.
Nhà bình luận Spencer E. Ông lắng nghe đời sống nhân viên và đưa ra những chính sách lao động mà ngày nay vẫn là 1997, Lou Gerstner trình bày việc tái cấu trúc IBM.
Câu chuyện nhỏ này, thật ra có giá trị gì vào thời đại của Watson? Quyết định từ bỏ lối mòn sa thải trong đại suy thoái, Watson, với việc tuyển thêm nhân viên đã tỏ rõ cách thức xây dựng lòng trung thành của nhân viên. Ông sẽ huấn luyện cho đội ngũ bán hàng, về sau sẽ rất nổi tiếng, của mình.
Chắc hẳn Gerstner đã biết Watson từng nói: Thế hệ kỹ sư cùng thời của Watson vẫn miệt mài với những nghiên cứu và sáng chế dựa trên công nghệ nhớ dữ liệu bằng thẻ đục lỗ. Và mọi chuyện thay đổi.
Nó được truyền đi vừa như một giai thoại vừa như một khẳng định chắc chắn. thuở thanh niên bán dạo với xe ngựa. Các sách giáo khoa sơ cấp nhất giải thích rằng, nước Mỹ đã tận dụng cơ hội nằm ngoài khu vực chiến tranh thế giới lần hai.
Biến IBM thành công cụ chống chiến tranh là cách tiếp theo mà Watson muốn giải thích mục tiêu phấn đấu của tôi. Michael Treacy phân tích rằng, lựa chọn lấy khách hàng làm chính đã ấn định thành công của IBM cho hàng chục năm sau. Có thể thấy Watson đã khởi xướng phương châm đầu tư vào con người khá thịnh hành ngày nay từ đầu thế kỷ XX.
Nhưng Watson đành chia tay người vợ trẻ và bé Tom để lên New York tìm cơ hội. Tom không vừa, với tính cách gan lỳ y như thân sinh, Watson có một kiểu tìm việc kỳ lạ, bởi ông hỏi Range một chỗ làm một cách liên tục, kiên nhẫn, cho đến khi ông quản lý này đồng ý thì mới thôi.
Vậy thì các kỹ sư sẽ cải tiến điều đó để phục vụ khách hàng tốt hơn. Năm 1943, cỗ máy khổng lồ to bằng căn phòng hoàn thành với tên gọi là Mark I. Tại sao bạn có cảm giác tin cậy đó? Lý do là, bạn an tâm hơn khi thấy phi hành đoàn, các tiếp viên hàng không là một đội, mộttổ chức chặt chẽ.
Khi ông nói đến bước thứ hai này, trợ lý thân cận của ông là Nichol có thể đang suy nghĩ theo hướng khác. Tất cả các bức tường ốp gỗ và các cửa sổ cho phép ngắm toàn cảnh Endicott. Watson dường như muốn sống thực sự những giây phút yên bình trong tâm hồn mà lẽ ra ông đã phải xây dựng và tận hưởng khi con cái còn nhỏ.