Chứng kiến cảnh tượng ghê rợn đó. Bạn phải tạo ra nguồn thu nhập dồi dào để bảo đảm cho cuộc sống tương lai của mình. Chắc anh cũng biết, có nhiều cách để số vàng tiết kiệm đó sinh lợi và giúp anh nhanh chóng đạt được ý nguyện.
Sau khi đánh bại quân Alamite xâm lược, nhà vua nhận thấy đất nước đang rơi vào tình cảnh đói nghèo nghiêm trọng. Họ đang đến đòi nợ ông ấy đấy. Tất cả đều được tôi cất giữ cẩn thận trong cái hòm này.
Cha mong con rút kinh nghiệm từ sai lầm của cha lúc còn trẻ để mạnh dạn bắt đầu xây dựng cho mình một tài sản có giá trị và được mọi người nể trọng. - Cháu có thích nghe ta kể chuyện ông nội đáng kính của cháu và ta đã hợp tác làm ăn như thế nào không? Khi có nhà rồi, một mặt nào đó bạn có thể giảm được một số khoản chi tiêu lặt vặt khác, khiến số tiền bạn làm ra được dư dả hơn và có thể đáp ứng các yêu cầu khác, góp phần nâng cao mức sống.
Tarkad cảm thấy thật xấu hổ. Tôi cho rằng, một cuộc giao dịch làm ăn mang lại nhiều lợi nhuận không phải là sự may mắn tình cờ, mà đó là phần thưởng xứng đáng cho những nỗ lực của chúng ta. Quy mô xây dựng của nó có thể sánh ngang với các kim tự tháp vĩ đại ở Ai Cập.
Có lẽ, dù được mệnh danh là bất khả xâm phạm trước quân thù, nhưng thành Babylon vẫn không tránh khỏi quy luật sinh - diệt của thời gian. Tarkad, con trai của ông Azure, chắc hẳn cũng đã nghĩ như thế. - Khoan đã! – Ông dừng lời, đưa cao một cánh tay chỉ vào màn đêm rồi chậm rãi tiếp lời.
- Nếu cậu bằng lòng để thời gian trôi qua và không chịu nỗ lực tìm cách để trả nợ, thì chứng tỏ linh hồn của cậu là linh hồn của một kẻ nô lệ. – Hadan Gula cất giọng chân thành. Vào một ngày kia, người chủ nô lệ, vốn từ lâu đã trở thành người bạn thân thiết của con, đến gặp con và nói rằng:
Tôi đã nhiều lần đến đòi nợ, nhưng hắn trả lời tỉnh bơ: "Tôi thật sự không còn một xu để trả nợ cho anh, cuộc sống của tôi hiện rất khốhổ. - Sự thật ông Arkad Gula là một nô lệ khi còn ở Babylon. Những hình ảnh của quá khứ bỗng hiện lên trong tâm trí Sharru Nada.
Ngoài ra, anh ta còn bộc lộ ra là một người buôn bán rất tệ nhưng lại tiêu pha vô độ. Khi ông Algamish qua đời, tôi đã nhận được một phần tài sản của ông ấy đúng như thỏa thuận trước đây. - Chao ôi! Người xưa đã nói đúng, những kẻ khờ khạo đều cần phải học cả! – Ông Algamish thốt lên.
Gã ấy vốn không hề chú ý tới ông từ khi mang ông tới đây, nhưng bây giờ thì huênh hoang khoác lác nói về những khả năng, sức lực và tài cán của ông để đòi tiền cao hơn. “Nhiều năm trước đây, khi tôi còn trẻ và mới lập gia đình. Còn nhiều người khác, thường là vì do dự, toan tính thiệt hơn mà khiến cho cơ hội trôi qua, để rồi cuộc sống của họ vẫn không có một sự thay đổi nào cả.
Số tiền của cháu ngày càng gia tăng lên rất nhiều đấy ông ạ. Vì vậy, không biết xúi quẩy thế nào tôi lại bảo với ông ấy rằng, đợi đến ngày mai khi đếm xong, tôi sẽ thanh toán tiền cho ông ta. Sau những lần vấp ngã rồi thực hiện được nhiều vụ đầu tư thành công, con đã rút ra những kinh nghiệm quý giá, đồng thời ngày càng hiểu rõ hơn năm quy luật của vàng mà cha đã trao cho con.