Tức thì mặt trời biến sau đám mây và gió bắt đầu thổi mạnh như bão. Về nhà bận ít bữa ông bực mình vì thấy màu áo thôi ra và làm đen cổ áo sơ-mi. Chúng ta có lẽ không bao giờ có cơ hội hòa giải một vụ đình công, hoặc hùng biện ở tòa, nhưng có nhiều trường hợp khác mà phương pháp trên kia giúp ích cho ta được.
Đã đành, bạn có thể chĩa súng sáu vào bụng một người qua đường mà bắt người đó phải cởi đồng hồ ra đưa cho bạn. mà dùng những chữ mềm mỏng hơn như "tôi thấy", "tôi tưởng tượng", "tôi hiểu rằng", "có lẽ rằng". Nhưng, Emerson nói, "lễ phép tức là phải chịu nhiều hy sinh nhỏ".
Ông đáp: "Nai lưng ra mà làm việc". Ai mà không mến một người như vậy? John Wanamaker, là chủ nhiệm cửa hàng lớn trong tỉnh Philadelphie, cũng dùng phương pháp đó. "Công ty Megavox chúng tôi muốn giữ vững ưu thế vẫn có từ trước tới nay trong địa hạt quảng cáo bằng vô tuyến điện.
Khi ông ta nói xong, ông Gaw khen nhà máy của ông ta và kết luận: Người kia ngạc nhiên: "Không, tôi không hay đấy". Tôi cảm ơn họ và yêu cầu họ gắng sức một lần cuối cùng nữa.
Chẳng nói, chẳng rằng, ông Schwab viết số 6 lên trên đất rồi đi. Câu chuyện đó xảy ra hồi chiều, trước khi kíp làm đêm tới xưởng. Lỗi của tôi không làm thiệt chút chi cho miền Messachusetts, mà làm cho tôi xấu hổ vô cùng.
Khi Tổng thống Wilson mời ông Mc. Lòng tin của chị mạnh tới nỗi không ai nỡ chế giễu chị, mà từ hôm đó, còn hơi nể chị nữa. - Thầy đưa tôi một cục phấn.
Câu chuyện đó, ba chục năm sau, nghĩa là mới đây, bác sĩ A. Cho nên bà chỉ nói rằng bài diễn văn đó, nếu cho đăng vô Tạp chí Bắc Mỹ thì tuyệt. Harvey Firestone, nhà sáng nghiệp một kiểu vỏ xe hơi, nói: "Tôi đã nghiệm thấy rằng tiền bạc không đủ ràng buộc người có tâm huyết.
Nhưng ngày hôm đó, tôi quyết hành động có lý trí hơn; tôi tránh không nghĩ tới điều tôi muốn mà để hết tâm tư vào những ý muốn của thân chủ, và trước hết, phải làm sao cho họ nói "Phải, phải" ngay từ lúc đầu. Rồi một buổi chiều, mới leo lên ngọn một gò nhỏ, tôi hoảng lên vì thình lình thấy tượng trưng của luật pháp nghiêm khắc là chú hiến binh bữa nọ, lần này cưỡi con ngựa hồng, mà con Rex của tôi thì chạy thẳng tới chú ta. Giám đốc Tái Bút: Có lẽ ông muốn biết đoạn trích sau này trong tờ báo Blankville và muốn truyền thanh nó trong đài của ông".
Nhà kinh doanh đó không bằng lòng cách ông Boynton điều tra. Thất vọng, người bán xe lại hỏi ý những bạn theo học lớp giảng của tôi. Dillinger thỏa mãn nó bằng cách giết người, ăn cướp các ngân hàng.
Kha Luân Bố đòi cho được cái danh là: "Đề đốc Đại Tây Dương và Phó vương ấn Độ". Đây, xin bạn nghe chuyện ông Gaw, kiến trúc sư giúp việc cho một hãng thầu khoán lớn về nhà cửa. Ông nói: "Người nào đã muốn tu thân tự tiến, không phí thì giờ cãi vã nhau.