Bị nghi ngờ cũng đáng. Chắc tớ và thằng em nghĩ nửa đùa nửa thật, chơi thôi. - Xin ông bớt mỉa mai cho.
Tôi bảo vâng, nhiều nước mà anh. Tôi phá dần sự phá phách trong tôi. Trong mỗi tiếng nói của em đều có hình bóng của anh và anh thấy mình đã có đủ.
Sau mỗi pha bóng hoàn thành nhiệm vụ đầy tính sáng tạo, thay vì vuốt tóc, anh tiếp tục lựa chọn vị trí cho tình huống tiếp theo. Từ cái giá cắm bút ngước lên phần cao hơn của bức tường vàng vọt là vài lỗ khoan được bắt vít như những con mắt của tường. Dường càng thương, càng suy nghĩ về chuyện mệt mỏi của bác, của mẹ, của bố, của thằng em… càng đau nữa, càng bệnh nữa.
Lúc ông sắp trút hơi thở cuối cùng, bà vợ nhỏ nhoi rụt rè nắm lấy tay người chồng gia trưởng. Cháu vẫn không chịu dậy ạ. Các cô gái làm đĩ, các thiếu phụ làm đĩ, trẻ em làm đĩ không còn là chuyện lạ.
Như một phương pháp nới ra gọng kiềm của mẹ mình. Thấy chưa, cả nhà đều lo cho con. Là ích kỷ, rất ích kỷ.
Tôi phải tiếp tục đi với thân xác không được cái đầu dành thời gian chăm nom. Chỉ là chuyện phiếm thôi. Tôi cảm ơn vì mình còn khóc được.
Ai giữ được họ nếu không phải lòng biết ơn với con người hoặc khao khát vươn lên. Phỉ nhổ đạo đức giả là chơi. Họ đôi lúc khuyến khích bạn đi chơi cho khuây khoả.
Chắc bạn có chút ám ảnh về cái câu đó. Vừa tức giận vừa thương xót vừa không hiểu tại sao. Đang định đứng lên đi ăn.
Rồi tự dưng tất thảy lại phá sản. Phố phường lành lạnh, đã sạch hơn trước. Q của lí trí không tự an ủi được.
, bạn theo phản xạ, đoán ngay tiếp theo chắc là …dog Nhưng có vẻ không phải, tự nhiên hắn viết ngoáy đi, một từ gì đó có 4 chữ cái mà bạn đọc mãi không ra. Biết chỉ để biết mà thôi. Một tuần đi học có hai buổi cháu không thể nói là mệt được.