Điều quan trọng mà một người phỉa cố gắng đạt được là không sợ hãi hay dao động bởi 8 yếu tố kể trên, bất kể những điều đó thuộc loại gió nào, nếu khoonh ta khó mà thành công được. Chiến thắng của ho được định đoạt bởi việc cố thủ đó! Tuy nhiên, ông là một trong những nhân vật vĩ đại nhất trong lịch sử triết học phương Tây.
Ông cũng có thói quen không mặc áo và đi chân trần dù là mùa đông. Sang Luân Đôn học luật và sau đó làm việc cho chính phủ. Vào một ngày định mệnh, một quyển sách đặc biệt nằm trên bàn, ngay trước mặt tôi.
Điều này rất đúng,thế mà nhiều người trong chúng ta không nhận thấy. Nó cũng có những lúc ảm đạm và đau đớn. Họ cũng không phát minh ra máy quay phim,máy ảnh,tủ lạnh,truyền hình,máy điều hòa không khí,máy rửa chén,máy hút bụi,phim chụp hình,dàn âm thanh hi-fi.
Các rắc rối thường có một tiềm năng to lớn để đóng góp vào niềm vui của cuộc sống khi nào ta xem chúng là những cơ hội. "Tôi ngộ ra rằng thước đo giá trị thành công không phải là địa vị ta đạt được trong cuộc sống mà là các trở ngại ta đã vượt qua để đạt đến vị trí đó" Về sau, chúng tôi có thêm 4 giảng viên nữa là ông Gan Ah Seng, ông Low Ban Chai, ông Lu Yau Kong và ông Aw Weng Hung.
Khi có nó, ta bắt đầu e sợ vì lúc này ta đã có cái để mà mất. Nó phải trải qua tất cả những lần đánh bóng để "kim cuơng" hiện ra . Đừng bao giờ chấp nhận câu trả lời “Không”! Và nếu bạn đã từng bị dồn vào chân tường hoặc cẳm thấy mình gục ngã và bị đẩy ra ngoài cuộc, hãy luôn ghi nhớ bạn chỉ đang ở trên một chỗ cong trên đường và đó không phải là chỗ kết thúc.
“Đừng bao giờ, đừng bao giờ, đừng bao giờ nhượng bộ trong bất cứ việc gì bạn làm”. Nếu quan sát kỹ, bạn sẽ nhận thấy rằng tất cả những việc phi thường của thế giới đều được thực hiện bằng lòng can đảm, và các chiến thắng vĩ đại nhât của thế giới đều phát sinh từ chính những lần bại trận. “Vấn đề không phải là bạn đã rơi bao xa, mà là bạn đã leo lên lại đến mức nào!”
Nhưng ông nói: “ biết đâu nó lại là phúc đấy”. Là người thường xuyên viếng thăm đảo quốc này, đồng thời có một số bạn bè ở đó, tôi thật sự thấu hiểu những điều ông Lý đề cập đến. Nó không nói “nên có” hay “cần có” mà là “phải có” vài cơn mưa đổ xuống.
Thật ra người ta khó có thể không làm gì, đặc biệt là trong xã hội luôn đòi hỏi chúng ta phải làm “một cái gì đó”. Bạn không bao giờ có thể bỏ cuộc”. Quyển sách của anh “ Đối diện với mặt trời” (Facing the Sun) và câu chuyện của anh đã gây một tiếng vang lớn trong xã hội Đài Loan.
Ta có thể làm gì đây? Chẳng có cái gì cả! Vậy thì đừng nên lo lắng về nó nữa. Có vẻ như cả hai phía đều không tìm ra lời giải. Tôi thấy ông đang nằm trong một nhà tù bẩn thỉu ở Pháp, như thể ông đang bình tĩnh chờ đợi, dưới bóng của máy chém, cái chết mà ông mong đợi sẽ đến với ông vì điều ông đã làm nhân danh nhân loại.
Cuối cùng,ông quyết định chế tạo các động cơ và thành lập một nhà máy để làm điều đó “Những người thành công tột bậc trong xã hội chúng ta gặp không phải là những người không gặp thất bại; họ chỉ không nhận thức tiêu cực về điều đó. Một trang sổ tay của Edison ghi lại bức phác họa một bóng đèn cháy sáng mà ông đã phát minh vào năm 1879.