Đời sống luôn cần những sự dung hòa. Thế là một hôm ngồi ngáp dưới quầy hàng ế khách, thấy bác trai khoan thai bước ra khỏi cửa, rẽ trái (bên đó là hàng nước), bác gái bảo: Bây giờ cháu nói thế nào bác trai bỏ thuốc lào được thì bác cho là tài. Có thể nàng sẽ đến ít hơn dù nàng đến thì cũng chả sung sướng gì.
Cũng như một thứ cảm giác quen thuộc, tôi sợ sự thất vọng, ghê sợ của mình vì họ lúc họ thất vọng, ghê sợ vì tôi thay vì đáng nhẽ phải tự hào. Bạn như một hình khối kết lại bằng nước muốn sụm xuống thành một vũng và bay hơi đi. Và bỗng khao khát nó sáng lên nhiều nữa.
Nhưng mà này không được bi quan. Tôi dẫn ông anh ra chỗ chải đầu. Thôi thì dùng vào chỗ khác.
Mà chỉ có thể cầm cự với lượng máu chảy hết chậm hơn kẻ bị đâm khác. Và thích được dẫn đi hơn. Lũ báo đen, báo hoa mai thì nằm im lìm.
Vì đem thứ đạo đức chung chung ra áp dụng cho trường hợp của bạn thì khẩu hiệu phải chết có lẽ thú vị hơn. Tôi tin ông cụ sẽ nghe lời ông. Bạn sẽ kể nhanh nhanh thôi.
Đó là, cháu chả bao giờ thấy mình thiệt thòi gì cả. Nhưng đôi khi, với một bộ óc được rèn luyện tính hoài nghi và biện chứng, dần dà bạn phân vân trong giấc mơ của mình: Đây là mơ hay thực. Sea Games này nhà tôi cũng định đi xem với nhau.
Trơ ra một khoảng trống nhìn xuyên qua thấy một khu vườn rồi chếch ra cả ngoài con đường nhựa lở loét. Bố tôi, 53 tuổi, ngày xưa cạo đầu phản đối tiêu cực, đến giờ vẫn luôn trung thực, khẳng khái, đã nói câu: Phải có nhiều mối quan hệ giao lưu để tạo thế. Cái chính nằm ở sự tự điều chỉnh.
Một phần vì người dân không tự tạo chất lượng cho mình. Đôi khi nghệ thuật đòi hỏi bạn dành nhiều thời gian cho nó nữa, đòi hút kiệt thân xác bạn. Em có thấy Đankô hối hận khi trái tim bị người ta dẫm nát không? Anh chẳng phải là Đankô nhưng anh tôn thờ Đankô.
Cũng muốn đọc để hiểu họ hơn. Có lẽ tôi sẽ kiếm chút gì ăn. Làm sao tôi có quyền ngồi choán mặt tiền của người ta? Cả dãy vỉa hè là của chung, của xã hội, của công cộng.
Cũng có thể khác, họ có cách để làm ta không cảm thấy xa lạ, tôi nghĩ. Ngồi trên khán đài, bạn thật muốn đụng chạm quả bóng. Nhưng anh vẫn muốn trả thù em.