Xec Y Ta

Vụng trộm với em hàng xóm nhu cầu sinh lý cao

  • #1
  • #2
  • #3
  • Rằng cha mẹ nào mà chẳng thương con nhưng có những giai đoạn, hầu hết tình yêu thương của các bậc cha mẹ đều không được trí tuệ làm cho lan tỏa. Bác gái châm chích cay đến mấy cũng không hấp dẫn hơn cái vị nàng thuốc lào …đã chôn điếu xuống lại đào điếu lên. Nhưng sau đó thì lại là những cơn đau kéo dài do cơ bắp không kham nổi.

    Cũng như chấm dứt việc lệ thuộc thời gian để tự do phân phối năng lực và học cái mình cần. Chúng ta đang vừa là nước nghèo lại vừa sống theo lối sống ơ hờ mà xã hội tư bản thừa nhận. Lúc nội tại thực sự thôi thúc; ham muốn ganh đua, vượt lên tiếp tục đến thì lại là lúc chuẩn bị tã lót cho sự chào đời của cái mới.

    Tôi biết nó khờ nhưng không ngờ nó khờ như vầy: Lớp 11 rồi mà một hôm qua đường thấy hai con chó làm chuyện trăng gió nó reo: Ê, hai con chó chụm đuôi vào nhau làm gì kìa (y hệt cái hớn hở của một cô bạn cùng lớp đại học với tôi trong một lần thấy cảnh tương tự). Tựa lưng vào hộp dầu cá là cái đồng hồ báo thức. Tôi hơi ngại sau cái kẹo là một sự thân quen.

    Quả thật ngay với từ cách người tiêu dùng ta cũng thấy cái thị trường ấy nó đang rất ảm đạm. Cần quái gì sự thật và lí do. Đường phố phía bên kia ném sang tiếng còi xe.

    Cũng may chị có nhiều bạn, tôi cũng gặp vài người, bạn tốt. Tôi tự hỏi tôi đang khóc vì thương tôi, vì đau đớn hay vì họ. Ngập ngừng vuốt ve sống mũi.

    Bạn có thể nhảy qua con mương dài gấp hơn hai lần chiều cao của mình. Cây ở mỗi phố đều đẹp một kiểu. Chỉ tại thằng em tớ và tớ ngồi trong lúc người ta đứng thì ráng chịu.

    5 phút, 10 phút, 15 phút… Tôi cứ nghĩ miên man… Nhà văn uống lấy giọt nước mắt bé xíu ấy trên môi nàng. Bác gái nghe lục đục, hỏi: Làm gì thế con? Học ạ.

    Những cái đó có quên đâu mà phải nhớ. Nhà văn vùng dậy khỏi gọng kiềm da thịt kia. Tôi biết, chỉ vì tôi trông ngứa mắt.

    Hồi đấy em vẫn thường nhìn anh và mỉm cười như lúc này. Sao không thử ví ngược lại họ với công việc của ta. Tự do hay không còn tùy vào bộ óc của chính bạn.

    Và danh tiếng thì không có mới buồn cười. Không rõ là sự thờ ơ của kẻ thấu suốt; hay lòng đố kị ngầm ngầm không tự nhận thức được của con ngài không đủ sức thoát ra khỏi kén trước đàn bướm tung tăng. Mọi người đều gọi đó là thói chậm chạp, sức ì, thiếu bản lĩnh.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap