Có thể chúng đem lại thêm sự hoang mang. Khi họ biết những ngày này bạn không còn tư cách sinh viên. Cửa ải đầu tiên là bác trông xe.
Nếu ai là tất cả mà chẳng là gì cả thì tức là người đó (hoặc gì gì đó) đang chơi. Sống dần hoá ra cũng không đến nỗi quá nhát gái. Trong những tháng ngày mệt mỏi, bạn thường tưởng trí nhớ của mình suy giảm nhưng việc nhớ các giấc mơ giúp bạn hơi vững lòng rằng bạn còn đang phát triển hơn và việc quên cái này cái kia đơn giản là vì bạn đang bận nhớ tất cả.
Quãng thời gian mà những hành động của bố đem lại nhiều thất vọng có lẽ là thời điểm khủng hoảng trong công việc, trong gia đình trộn vào cả những cơn đau. Như thể kéo một con vích lên bờ. Và loài người là dòng cát trong cái đồng hồ cát tạo hóa mà mỗi hạt cát là một con người.
Nói chung thì tôi đóng vai trò một cầu thủ tự do. Cặp giò kia phàm tục quá. Như một thứ bạn bè cho xôm tụ.
Không phải không có lúc tôi giận bố nhưng khi trải qua những cơn đau tôi mới nghĩ chắc bố cũng có nhiều cơn đau như thế. Sao lại xé sách hở con. Mình rất sợ phí thơ.
Khi một khoang được lấp đầy thì hành động thiện hoặc ác sẽ xuất hiện. Càng kéo nó càng lùi lại. Nhưng càng lớn, tôi càng dốt.
Hình như gõ phím nếu không đau mắt thì có vẻ thú hơn viết. Tôi cần làm việc, làm việc chính là sự nghỉ ngơi của tôi. Nhưng bạn vừa tập thể dục vừa lo quên béng mất chúng.
Hoặc đôi lúc viện đến nó để xoa dịu những vết thương. Không hiểu sao tôi không có thiện cảm với các chú. Văn chương biểu đạt hiện thực tốt quá chăng? Có thể.
Biết đâu anh kịp bám rễ trong lòng độc giả trước khi bị phi độc giả nhổ cỏ dễ dàng lúc chẳng ai biết anh là ai mà đã dám khoe tài. Nhưng anh không quẹt diêm mà anh cứ ngồi đó. Nghĩa là phải chấp nhận cả những sự đê tiện.
Được một lúc thì có người kéo chăn khỏi người bạn. Từ tầng 4, tôi đi xuống ban công tầng 3, nhìn ra đồng lúa xanh và con đường cao tốc. Tôi nói: Cho con đi bệnh viện.