Họ bị che mắt bởi cách nhìn nhận một chiều về ngành máy tính. Điều mà Cohen và Nisbett quan sát thấy trong hành lang dài ấy chính là nền văn hóa danh dự thể hiện ra bằng hành động: những người miền nam phản ứng hệt như cách Wix Howard hành xử khi Little Bob Turner buộc tội anh ta gian dối trong trò xì phé. Khi Bill còn là một đứa trẻ, nó đã muốn biết mọi điều về mọi thứ trước cả khi nó biết là nó muốn biết, cha của anh, William nói.
Ông quay trở về căn hộ nhỏ bé của họ và bày đống đồ ra bàn ăn. Họ chẳng có gì phải ngại tỏ ra thẳng thừng. Một lần tôi nói với ông, Phần còn lại của đất nước ra sao hở chú Al? Và ông trả lời, Nhóc con.
Tôi nghĩ là cô ấy rỗi việc quá, Barnsley nhớ lại. Cũng hệt như việc có một ngày sinh hoàn hảo cho một vị tài phiệt kinh doanh thế kỷ XIX, một ngày sinh hoàn hảo cho một ông trùm phần mềm, cũng sẽ có ngày sinh hoàn hảo cho một luật sư Do Thái ở New York nữa. Một năm học ở nước Mỹ, tính trung bình kéo dài 180 ngày.
Tương tự như thế, nhân vật tiên phong về giáo dục công tại Masachusettes − Horace Mann (1796 − 1859) tin rằng bắt sinh viên phải làm việc quá vất vả cũng tạo ra một ảnh hưởng nguy hại bậc nhất đối với tính cách và các thói quen. Và những người biết chộp lấy cơ hội này để làm giàu cần phải ở độ tuổi 30 vì nếu bạn sinh ra vào thập niên 1840, tính đến 1860 bạn mới ngoài 20 tuổi, có nghĩa là còn quá trẻ, không đủ trưởng thành, không đủ kinh nghiệm, quan hệ để chộp được cơ hội có một không hai đó. Flom được vinh danh trong tạp chí Law Review − một vinh dự dành cho sinh viên đứng đầu lớp.
Một số thì điều hành các công sở, có hai người trở thành thẩm phán tòa án tối cao bang, một thẩm phán tòa án thành phố, hai nghị sĩ bang California, một quan chức liên bang được trọng vọng. Trên thực tế, có thể xếp hạng các quốc gia tham dự dựa vào số lượng các phần mà học sinh nước đó trả lời trong bảng hỏi. Người phục vụ sẽ coi lời nói của anh ta nghiêm túc đến mức độ nào? Nhân viên kiểm soát không lưu mà Klotz đã đối thoại cùng về sau đã xác nhận rằng anh ta chỉ coi đó là một lời bình luận thoảng qua mà thôi.
Ông ta vẫn thường như thế. Cô lựa ra nhóm trẻ em da trắng, da đen, nhóm từ các gia đình giàu có và cả nghèo khó, tập trung nghiên cứu vào khoảng hai mươi gia đình. Sau đó họ liều thử vận may đi về phía tây, cuối cùng đã tìm được việc làm trong một mỏ đá ác-đoa cách mười chín dặm về phía tây thành phố New York, gần thị trấn Bangor, bang Pennsylvania.
Đó là nỗi ám ảnh với tôi, Gates nói về những năm đầu tiên ở trung học của ông. Ông bắt đầu được biết đến như một người bán tạp dề. Nếu bạn làm việc trên một cánh đồng ở California, bạn chẳng có chút manh mối nào để xem điều gì xảy ra với sản phẩm khi nó bị chuyển lên xe tải.
Tới lúc họ quyết định rằng có lẽ nên tham gia vào việc làm ăn đó, thì chúng tôi đã tung hoành lâu lâu rồi, Flom nói. Đó là một cuộc sống tốt đẹp hơn nhiều so với việc làm một anh bảo kê. Bạn còn quá trẻ để tận dụng được khoảnh khắc ấy.
Trong chuyến đi đầu tiên, họ chơi 106 tối, năm hay sáu tiếng một tối. Ông bắt đầu kiếm tìm những người khác. Chiếm phần áp đảo trong đó, kinh nghiệm của họ chủ yếu đặt vào nghề kinh doanh may mặc.
Đó chính là giá trị của việc đến trường 243 ngày một năm. Cha mẹ ông là người Do Thái nhập cư từ Ukraine. Đó chính là câu chuyện về con đường dẫn tới thành công của mẹ tôi − nhưng nó không chân xác.