Quả thật anh ta trình bày rất lưu loát về tàu thuyền, bến cảng, cước phí vận tải biển… về tất cả những thứ mà tôi chưa hề biết và cũng chưa hề quan tâm đến. Thầy đang sai lầm đấy ạ. Vậy thì, bạn sẽ đưa số tiền đó cho ai?!
Nhạy bén đặt ra những câu hỏi thú vị. Hãy đặt những câu hỏi mà mọi người đều có thể nói lên quan điểm riêng của mình. Hoặc người ta sẽ nhăn trán nhíu mày mãi trong cuộc nói chuyện.
Các ngôi sao vốn hay nhạy cảm, trò chuyện với họ bạn cần phải hết sức khéo léo. Ba mươi năm về trước, khán giả chưa nghe nói đến tên tôi. Hãy tưởng tượng người ta sẽ cảm thấy như thế nào nếu bỗng nhiên bạn ngừng nói vì lúng túng với những bức vẽ minh họa? Khi bạn thao thao bất tuyệt với một tấm bản đồ treo ngược thì hậu quả còn tệ hại hơn!
Chỉ riêng Pacino là nhún vai: Tôi là một người New York, tôi tưởng đó là một quả bom ấy chứ!. Don Rickles là một chàng trai khoái chọc cười trên sân khấu cũng như ở các bàn tiệc. Không may người cao nhất trong nhóm lại là người mập nhất! Chỉ anh ấy mới với tay được tới cái lỗ, và khi đang leo lên lưng chừng thì bị kẹt cứng.
Bởi thế, như tôi đã khẳng định từ đầu, biết lắng nghe là yêu cầu rất quan trọng. Bạn sẽ làm gì? Đứng nhìn vì không có đủ tiền hay là tích cực ủng hộ đây? Sau đó Everett đã viết một lá thư cho Lincoln: Tôi phải thừa nhận bài nói dài hai tiếng đồng hồ của tôi không tác động nhiều đến công chúng bằng những gì anh nói trong hai phút!.
Perrot phủ nhận việc ông ta quan tâm đến kỳ tranh cử tổng thống. Nhưng vào buổi tối đến chương trình của tôi thì Jim lại xỉn quắc cần câu. Đó chính là tính công bằng trong giao tiếp: Một sự tương tác hai chiều.
Cha tôi đặt chân đến mảnh đất này khi ông còn làm một thanh niên trai tráng. Tốt nhất nên vạch ra sơ lược những ý chính trong đầu. Chúng tuần tự đi vào đầu bạn rồi chinh phục bạn tự lúc nào không biết.
Ai nấy đều gật gà gật gù. Ông là một người hùng trong tâm trí tôi, là người mà tôi luôn ngưỡng mộ. Khi thấy dáng vẻ của ông, bạn không thể nghĩ đây là ông bầu của một đội bóng vừa thảm bại.
Tôi luôn cảm thấy hãnh diện khi khoe với mọi người rằng: Cộng sự của tôi là Bob Woolf. Lời lẽ của vị vua trong phim thì thật buồn cười, nhưng không hẳn là vô lý. Bạn biết không, tôi đã tự nghiệm ra điều này: Tôi chẳng bao giờ học được cái gì khi tôi đang nói.
Vấn đề này thuộc lĩnh vực pháp lý, tôi không muốn bàn luận sâu về nó. Từ đó tôi luôn cân nhắc khi đặt câu hỏi, không phải lúc nào cũng nói theo thói quen được. Vấn đề nào cũng có hai mặt của nó.