Khi hắn không lựa chọn khinh bỉ đồng loại, hắn cần sự tha thứ của họ. Mà tôi đã làm gì có những cái đó. Họ ngắm nhau hồi lâu.
Thơ vốn là một công việc cô độc với lại ngoài một số lời tán tụng ra thì ai lo phận nấy. Tôi thấy xã hội này khổ và cần làm cho nó bớt khổ càng sớm càng tốt. Thế giới cũng không phải không có người biết điều và lịch sự: Cháu ơi lấy giùm bác đĩa cơm.
Chân lí nằm ở chính biên giới giao thoa giữa khoảng dục và không dục nên thật khó tìm. Còn ban đêm thì có chiếc đồng hồ quả lắc trên gác. Trong cuộc đời đầy bất công vì sự nhu nhược này.
Những cái tát của cát. Tôi là nghệ sỹ chân chính thì đồng chí ấy cũng trố mắt nhìn ta và cũng liệt ta vào cái hạng có hat-trick đức tính vừa nêu. Với sự lười nhác và thụ động của mình, ta từng cố ngộ nhận: Là thiên tài ở thời đại khác thì thường nghèo khổ nhưng đến thời đại này thì người ta sẽ tự biết tìm đến chân giá trị.
À, vì đang viết, có thể mọi người xung quanh ngó vào một cái. Nhà văn uống lấy giọt nước mắt bé xíu ấy trên môi nàng. Em ngủ từ mười giờ nên không rõ.
Hơn nữa, nó cũng biết bảo gì học nấy, cũng tự giác và lương bóng ném một tháng được ba trăm. Chị út hỏi ngay: Sao thế? Lắc đầu. Nhưng mà như đã trình bầy, mẹ đang thua mà, mẹ chỉ còn trông cậy vào bác nữa thôi.
Và bị bắt vở thì mặt mũi tối sầm như mặt trời bị cho một chầy lặn luôn. Cảm giác của con người còn toàn diện chỉ khi họ còn dục vọng và điều tiết được nó. Nhiều lúc tác phẩm chán người đọc lắm.
Hồi nhỏ, tôi học toán khá giỏi. Này thì… nhìn sân trường đầy sỏi đá xi măng-thấy lòng cũng cỗi cằn như thế… Trong sở thú này, những con vật trở nên hờ hững vì tù túng.
Đồng chí ấy sẽ có khoảng nghỉ để hả hê vì câu đùa dí dỏm. Mặc dù tình yêu thương có thể cứu rỗi tất cả nhưng tình yêu thương của thế giới này hiện đang quá ít ỏi. Tôi thử trôi theo cuộc phiêu lưu của nó.
Nhưng vấn đề là thời gian (dù không đầu không cuối) đã đi và kéo loài người theo, hình thành bản chất luôn phát triển. Với người nghèo thì nó đánh vào thực phẩm. Bác ơi, cháu phải sống để tìm cho bác những niềm vui và giải tỏa tinh thần lớn lao hơn những thứ tâm linh ngăn cách bác cháu ta: Cháu ăn tỏi và bác không ăn tỏi.