Xec Y Ta

Bị anh đồng nghiệp địt tới tấp khi làm nhiệm vụ chung || phần 1

  • #1
  • #2
  • #3
  • Ví dụ Tây nhìn thấy chỉ một hành động ấy mà đánh giá người Việt thiếu văn minh thì Tây dốt. Mẹ khóc vì đau nhưng cũng nhẹ đi thôi. Tôi đang lưu thông với vận tốc bằng không.

    Thấy mình như một kẻ ngu si, trơ trọi, chẳng biết làm gì. Cháu hôm nay đi không xin phép là cháu sai. Mà chắc gì bác đã biết được chuyện gian dối của bạn.

    Tí nữa thì bạn bảo không và rơi vào cuộc tranh luận chắc chắn thua. Ngồi rảnh mà giở cuốn từ điển ra bịa nghĩa từng từ cũng được ối. Dường lúc nào bạn cũng có thể sụm xuống nhưng bạn ghét nằm bệnh viện lắm.

    Và chưa thấy phải thay đổi. Phát thanh viên cười: Người ta quan niệm dự báo là phải đúng. Chẳng ai thua thiệt cả.

    Bác không thoát được ra đâu. Cái hy vọng đặt ở ham muốn lao động, chia sẻ và thưởng thức nghệ thuật của loài người vẫn còn. Rồi dùng một sợi xích dài khóa chung nó với những chiếc xe bị giữ khác.

    Nói chuyện làm ăn, chửi bậy, nguyền rủa nhoay nhoáy cả rồi. Dư luận thì ác nhiều hơn thiện. Và bạn nhận ra, bạn ngủ để lẩn trốn chúng.

    Đặc biệt là những đêm phải nằm, không biết làm gì với sự đau. Vì thế mà cho dù tôi đấu tranh cho họ thì cuộc đấu tranh cũng có thể trở nên vô nghĩa. Suy ra bạn sai và bảo thủ.

    Vậy phải chăng tất cả đều có bản chất nhưng chưa tìm thấy hoặc chưa định nghĩa nổi mà thôi? Đôi khi chúng ta thử dùng một định nghĩa chung chung cho đời, nghệ thuật, người, vốn là những thứ gì đó hết sức chung chung: Phong phú. Thậm chí, có lúc tôi nghĩ biết đâu trượt tôi sẽ học nhạc, học họa hoặc đi buôn bán thơ và không thơ. Nhưng hành động của cháu về hiện tượng thì cháu rất không tôn trọng mọi người.

    Bác nói thế thôi nhưng bác hạnh phúc vì bán được hàng. Khi họ coi bạn là một đứa trẻ con thì thật khó thở nếu cứ giữ bộ mặt đạo mạo làm gì cũng quang minh chính đại của một quân tử. Nếu quên, anh sẽ không bao giờ thèm viết cho họ nữa…

    Đợt viết này gần như một sự thương lượng cuối cùng của một giai đoạn với dư luận và người thân. Mất thương hiệu hơi bị phiền. Làm sao tôi có quyền ngồi choán mặt tiền của người ta? Cả dãy vỉa hè là của chung, của xã hội, của công cộng.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap