Xec Y Ta

Thử thách thú vị, “anh kế đoán xem đây là ngực của ai ?”

  • #1
  • #2
  • #3
  • Họ không đấu súng đấu gươm mà đấu trí. Khao khát được đụng chạm với giới khác không thường trực hoặc bị việc khác lấp đi. Bạn không sáng tạo chỉ vì khao khát sáng tạo mà không cần biết người cùng thời có hiểu hay không, cái đó chỉ là một phần nhỏ khi thực sự đầy cảm hứng.

    Nước mắt ơi, mày có mất không? Khi mày mất đi, mày được những gì? Khi mày ngấm đất, muối và máu có ở lại và hơi ngọt thuần khiết có bay lên? Mày mới ứa từ trong tao ra, sao mày đã vội đi, vội đi nhanh thế? Tay bạn phải rướm máu một chút mới oai (lúc đó bạn đã biết Aids là gì đâu). Từ cái giá cắm bút ngước lên phần cao hơn của bức tường vàng vọt là vài lỗ khoan được bắt vít như những con mắt của tường.

    Gã lừ đừ đi đến cái cửa sổ. Giữa đời sống và nghệ thuật. Mệt hay muốn xin bác cho ôn thi ở nhà cũng phải nói với bác chứ.

    Nghệ sỹ tưởng nhiều vẫn ít. Ôi, cuộc đời của bác tôi. Tôi cho ông thời hạn ba ngày.

    Tôi là con thú hoang đã chấp nhận cuộc sống cầm tù của con người trong xã hội. Không lại phản tự nhiên quá. Viết ra là đem chúng đi triệt sản bớt.

    Chơi là hóa thân vào tất cả, sục sạo rong ruổi vào tất cả các ngóc ngách và góc cạnh khác của sự tồn tại và diệt vong. Nhưng vấn đề là bạn tin nếu thế bạn sẽ chóng chết hơn. Còn hiện sinh thực chất, đòi hỏi những kẻ can đảm và liều lĩnh tham gia cuộc chơi sinh tồn có thể bị tiêu diệt bất cứ lúc nào.

    Ăn sáng xong, bạn ra trông hàng giúp bác một chút trước khi về. Vẫn người, chân tay đầy đủ nhưng không tài nào nhìn thấy mặt. Tất nhiên là họ không có ác ý rồi.

    Nàng bảo: Anh ăn hộp cơm kia đi. Thấy quen quen mà không biết từng ôm ấp ngần ấy năm trời. Lúc tôi khóc, dường tôi có hỏi tại sao mình khóc.

    Chỉ khổ chị sức yếu, suốt ngày ốm đau mà phải học tập liên miên. Vậy phải chăng tất cả đều có bản chất nhưng chưa tìm thấy hoặc chưa định nghĩa nổi mà thôi? Đôi khi chúng ta thử dùng một định nghĩa chung chung cho đời, nghệ thuật, người, vốn là những thứ gì đó hết sức chung chung: Phong phú. Hơn thế, điều đó không làm bạn mặc cảm là kẻ xúi giục mà chỉ thêm vạch trần bộ mặt xã hội đẩy nhiều con người đến chỗ tuyệt vọng, bệnh hoạn.

    Tôi thường cảm thấy đau vì điều đó. Đau hơn, dằn vặt hơn mà làm gì. Em hãy tơ tưởng về hư vô những lúc lòng em đầy dục vọng và mơ màng về dục vọng những lúc tâm hồn em dần tràn ngập hư vô.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap