Hiện tôi còn giữ một bức thư của ông Edward L. Sau khi dự kỳ thi đó, một thanh niên lại kiếm tôi, thất vọng. Tôi: - "Thưa bà, xin bà tin rằng tôi ân hận hơn bà vô cùng.
Mãi tới gần đây, chúng tôi vẫn báo tin buồn đó cho những người bị hy sinh bằng cách này: Và bây giờ chính những nhà đại tư bản ở Wall Street đều lại nhờ ông chỉ bảo. Sau khi coi hết các phòng rồi, bà đưa tôi đi coi nhà để xe.
Tôi thấy bà chế ra được nhiều đồ thiệt tài tình và tôi tỏ lời khen. Cho nên hết thảy, giàu, nghèo, ăn trộm, ăn xin. Được bạn tin cậy, nó phỉnh mũi ra và có lẽ gắng sức để được xứng đáng với lòng tin đó".
Cô Louisa May Alcott, danh lúc đó vang lừng, chịu viết giúp một tờ báo chí của ông, vì ông hứa xin đưa tiền nhuận bút là 100 mỹ kim, không phải để biếu cô mà để biếu một hội thiện mà cô che chở. Bạn muốn bạn thâm giao với bạn đồng nghiệp cực lực tán thành và không tiếc lời ca tụng bạn. Nàng bỏ tiền đồ rực rỡ trên sân khấu để yên chữ vu quy.
Rồi cậu viết một bức thư dài cho ông giáo cũ, thú nhận rằng chịu không nổi đời được nữa, chỉ muốn quyên sinh thôi. (Tôi không cần biết điều ông muốn. Chú hiến binh đó chỉ là một người như những người khác; muốn tỏ cho người ta thấy sự quan trọng của mình.
Anh Emile và tôi định thực đơn. Cửa hàng chúng tôi mới nhận được lô thứ nhất. Nếu những bà vợ trẻ biết trọng chồng như khách quý thì vui vẻ biết bao nhiêu!.
Nhưng lần này, tôi không nóng nảy: tôi suy nghĩ và định dùng một thuật khác. Chúng ta phải nhũn nhặn vì chúng ta chỉ là phàm nhân. Nói chung thì loài người sống mà bỏ phí ít nhiều khả năng lắm.
Kinley dùng năm 1896; khi ông dự bị cuộc vận động tuyển cử của ông để làm Tổng thống. Bà lớn tiếng: "Bán ư? Cháu tưởng cô bán xe này sao? Chịu thấy những người lạ ngự trong chiếc xe này sao? Một chiếc xe dượng cháu mua cho cô, mà đem bán nó? Không khi nào! Cô cho cháu đấy, vì cháu biết yêu những đồ đẹp". Một người học trò của tôi Albert B.
Có khi thấy được sự phản động hiện ra ngoài nữa, tất cả cơ thể chống cự lại, không chịu có thái độ "bằng lòng". Sự giao thiệp đó nung đúc cho cậu một đức tự tin quý báu, một hoài bão và một hy vọng cao xa, xoay chuyển hẳn cả cuộc đời cậu. Món ăn nấu rất khéo và dâng lên còn nóng hổi.
Chúng ta phải nhũn nhặn vì chúng ta chỉ là phàm nhân. Ví dụ khi bạn bực tức, tự nhiên bạn muốn chỉ trích, khiển trách chứ không nghĩ tới sự tự đặt mình vào địa vị người. Một buổi tối, một ông khách lại chơi.