Xec Y Ta

Không dùng bao nắc bím múp em mình dây

  • #1
  • #2
  • #3
  • Cả nhà đều được vui vẻ vì hết rảnh để lo nghĩ rồi. Nếu lại thăm 5 vị kiến trúc sư mà vị nào cũng bận quá không tiếp bạn được (rất ít khi như vậy) thì lại thăm 5 vị khác. Khi tôi trở lại Nữu Uớc, cái gì cũng làm cho tôi lo, lo về số trái cây mua ở Ý, mua ở Hawai và trăm ngàn thứ nữa.

    Như vậy thì cái bề ngoài vui tươi kia chỉ là cái vỏ của một tâm hồn chán nản, bị phiền muộn, ưu tư, ganh ghét, hờn oán dày vò! Mặt biển lặng, phản chiếu màu trời rực rỡ đấy, nhưng dưới đáy có những lượn sóng ngầm đủ sức cuốn cát và lay đá. Sáng thứ hai, tôi có thể lại hãng như thường lệ. Vì như vậy, việc làm sẽ dễ dàng và được rành mạch hơn.

    Ông John Ruskin đặt trên bàn giấy của ông một phiến đá nhỏ trên đó có khắc hai chữ: "Hôm nay". Và bản tính của loài người chưa thay đổi thì hãng còn phát đạt cả ngàn năm nữa, nhờ sự bảo hiểm xe, tàu, giầy dép, keo khằn. Tôi còn giữ một bức thư của bà Edith Alberd ở Mount Airy, thư viết: "Hồi nhỏ, tôi rất dễ cảm xúc và nhút nhát.

    Chúng tôi nghèo, lúc nào cũng đeo nợ. Đồng thời áp dụng phương pháp của giáo sư Johnson. Bà Barker Eddy nói: "Những lời của Chúa làm nảy nở ở tôi một sức mạnh, một lòng tin, một ý muốn khỏi bệnh dào dạt tựa sóng biển, đến nỗi tôi nhảy phắt xuống đất bước đi".

    Thế là tôi nhảy phắt dậy, khóa vòi hơi và mở cửa. Tôi muốn kết luận như vầy: bà Nellie Speer ở Nữu Ước và bà Ova Snyder ở Maywood đáng lẽ lo lắng và thiết hụt thì làm việc để kiếm thêm. "Tôi quê quán ở Texas, đến Nữu Ước với 20.

    Làm gì bây giờ? Đi ngả nào đây? Tôi mê mẩn hàng tuần như vậy. Nhưng bây giờ tôi còm dám chắc trả lời được những câu hỏi đó không? Không. Năm ngoái, khắp châu Mỹ chỉ có 14 người thâu được lợi tức hơn số 240.

    Thì cố nhiên rồi, phải không bạn? Vâng, Aristote từ xưa đã dạy ta vậy và cũng đã dùng cách ấy. Đáng lẽ đợi kẻ thù chỉ trích tính tình hoặc công việc của ta, ta đi trước y đi. Đóng chặt tương lai cũng như đóng chặt dĩ vãng lại.

    Tôi hỏi ông làm sao mà chịu đựng tình thế một cách cam đảm như vậy, ông đáp: "Mới đầu tôi cũng khổ lắm, tôi cũng kêu than, cũng thất vọng. Tôi lẳng lặng ngồi xuống ghế mà không ai hay. Lập ngân sách thiệt đúng với nhu cầu của ta, như quần áo khít với thân thể ta vậy.

    Vợ mới sinh con thứ nhì. Chị ta không muốn chúng "vào đời với một món nợ ở trên đầu". Nhưng tôi không trốn đâu được hết.

    Cứ tự nhiên, không bắt chước ai hết". Ông lão người Đức đã dại mà tranh luận với các bạn về chính trị. Phải ngăn những đợt sóng oán hờn ấy lại, diệt con sâu ưu tư đó đi, nếu không, nó sẽ diệt ta mất, chẳng sớm thì chầy, ta sẽ sinh ra cáu kỉnh, chán chường, đau tim, đau bao tử, mất ngủ, mất ăn, mắc bệnh thần kinh và loạn óc.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap