“Anh có trí nhớ tốt quá! Tuyệt, vậy anh sẽ không quên chi tiết này. Và thực tế đúng là như vậy. Sau đó, bạn nói đại loại như: “ôi trời, may là cô thư ký mới của tôi phát hiện thấy có người ở chỗ máy hủy tài liệu ngày hôm đó.
Và như thế khó khăn hơn. “Anh cảm thấy có tình huống nào đã xảy ra tương tự như tình huống này không?” Nếu người đó thừa nhận lời nói của bạn nhằm củng cố cho câu chuyện của mình, rằng anh ta vừa đến châu Phi, thì bạn biết ngay rằng anh ta đang nói dối.
Câu chuyện nghe phải hợp lý. Khi chúng ta nghĩ về những gì chúng ta không muốn làm, chúng ta sẽ làm lan man nhiều việc. Dưới đây là một ví dụ cho thấy nó được sử dụng như thế nào.
Chẳng hạn: “Tôi đã từng bán cho anh một con chó bị bệnh tim à? Có phải anh đang hỏi tôi vậy không?” ” Nếu anh ta từng gian lận và muốn thuyết phục ai đó điều ngược lại, câu trả lời của anh ta chắc chắn sẽ dứt khoát hơn: “Không, tôi chưa bao giờ gian lận trong thi cử cả. Nếu bạn không thu được gì từ người thứ nhất, hãy tiếp tục với người thứ hai.
Nó sẽ khiến người đối diện nhớ ra các thông tin. Nếu tình huống dối trá là thật, viên đạn bạc này sẽ có tác dụng rất mạnh. Mọi người nhìn thấy anh ta đâu đó trong thành phố cùng với những cô gái chỉ bằng nửa tuổi anh ta.
Nếu người đó “kẹt cứng” ở một vị thế có tính chất phủ nhận hoặc từ chối thì hãy làm cho người đó cử động. Bạn đứng về phía cô ấy và bạn sẽ hợp tác để giải quyết mọi chuyện. Họ cần một động lực để thú nhận.
Giúp bạn tự vệ chính là mục tiêu của Không thể bị lừa dối. “Hãy cùng thử xem nhé, bởi vì nếu nó không hiệu quả chúng ta luôn có thể trở lại lối cũ mà. Con có muốn nghe để xem con có thể làm những gì không?”
Nếu bạn không có được câu trả lời mà bạn đang cần, hãy tiếp tục giai đoạn kế tiếp. Giả sử một nhà quản lý đang cố thuyết phục người đạo diễn giao vai diễn cho khách hàng của mình là John Jones, thay vì diễn viên Sam Smith. Chị nói với tôi rằng nó là công cụ tốt nhất để loại bỏ những ứng viên tuyển dụng không như ý.
Làm khó chịu là một từ mang sắc thái biểu cảm rất mạnh. Nếu anh ta mắc lỗi, anh ta sẽ thấy bất an và sẽ trấn an bạn rằng anh ta không bao giờ làm bất kỳ chuyện gì như vậy. Bằng cách úp mở những gì người đó “nghĩ” bạn có khả năng, người đó buộc cái tôi của bạn phải chứng minh rằng người đó sai.
Trong phương án này, bạn tiếp nhận những gì người đó nói và đề nghị đưa ra bằng chứng, nhưng với thái độ rất ôn hòa. Bàn tay có thể đưa lên mặt hoặc cổ. Tôi chắc anh muốn toàn bộ cuộc trò chuyện này không diễn ra ngay lúc này và nó có thể kết thúc sớm.