Sid vô cùng vui mừng. - Có lẽ ở tuổi sáu mươi như thế này thì chẳng còn ai lại muốn nghe kể chuyện cổ tích nữa, tuy nhiên tôi nghĩ chúng ta không quá già đến nỗi không còn cần nghe một câu chuyện hữu ích nữa. Chúng chính là hạt giống của Cây Bốn Lá thần kỳ, mỗi hạt rơi xuống là.
Sao ngươi lại còn có thể trông mong một cây bốn lá nào mọc được trên những hòn đá này nhỉ? Chắc là ngươi mất trí rồi. Khi ấy, Max - một người nổi tiếng được hầu hết mọi người trong vùng biết đến như một biểu tượng thành đạt trong kinh doanh và cuộc sống - đang ngồi trên chiếc băng ghế dài, vô tư ngắm nhìn dòng người tản bộ quanh những lối đi rợp bóng mát trong công viên. Ngày xửa ngày xưa, ở một vương quốc xa xôi có một phù thủy tên là Merlin.
Tuổi thơ nhọc nhằn, vất vả nhưng ấm áp tình bạn giữa hai người bạn nhỏ đột ngột bị gián đoạn khi cả hai vừa bước qua tuổi thứ mười. Ven hai bên thành hồ mọc đầy những bông hoa ly trắng và đỏ tỏa ra một mùi hương thơm ngát. Leo lên được ngọn núi này thật là một điều cam go.
Ngươi cũng giống như hầu hết mọi người, thật thiếu kiên nhẫn! Ngươi cần học tập tính kiên nhẫn của các loài cây. Không đơn giản như ngươi nghĩ đâu. - Tôi có thể giúp bà - Sid đề nghị - Nhưng bà có biết một cây bốn lá thì cần bao nhiêu nước không ạ?
Khi Sid tới nơi, chàng chỉ còn đúng hai tiếng trời sáng nữa để có thể moi tìm bỏ những hòn đá ẩn trong đám đất mới của chàng. Chúng nở ra hàng trăm cây, đủ mang lại may mắn quanh năm. - Hôm nay gặp lại cậu và nghe câu chuyện may mắn đó, tôi cảm giác như mình trẻ lại.
Hãy bảo trọng và chúc anh may mắn. Nói xong, Bà chúa hồ biến mất trong dòng nước. Nott nhanh chóng mất hút trong màn đêm bỏ lại Sid đứng nhìn theo.
Có lẽ mình nên lên trên ấy. Ta là Ston - Mẹ của các loại đá - Bà bực bội sửa lời Sid - Chắc ngươi lại là một hiệp sĩ đang đi tìm. Thời gian trôi qua thật chậm.
Anh ta không muốn làm bất cứ việc gì nữa. Bằng không thì dĩ nhiên là Merlin đã lừa dối anh. " Nghĩ về sự thất bại của người khác làm Nott cảm thấy nhẹ nhàng, thoải mái hơn, thậm chí cả thích thú nữa.
Chắc chắn anh biết là mình sẽ chẳng tìm được một cây bốn lá nào cả nhưng anh không muốn quay trở lại lâu đài một mình. Sid im lặng hồi lâu và chợt ngước nhìn thẳng vào mắt Merlin. Quả đúng là mọi việc đã xảy ra như thế.
Anh quá bị ám ảnh bởi thực tế đó quá đến nỗi không thể nào nhìn sự việc một cách toàn diện và sáng suốt hơn. Đó là ngày chán chuờng nhất của Nott trong khu rừng Mê Hoặc. Đơn giản là bởi vì loại cây đó không thể mọc ở đây được, thế thôi.