Dưới đây là một số có 20 chữ số. Cuộc trao đổi kết thúc và chúng ta vẫn đang giữ điện thoại trên tay. Bây giờ, lập tức lấy ra các chữ cái đầu từ những cái tên này!
Bây giờ, sự liên kết liên tưởng đã trở nên chặt chẽ và hiệu quả. Do đó, hãy suy nghĩ và lập kế hoạch trước. Nhưng anh có nhớ là anh đã làm gì vào ngày 11 tháng 9 năm 2001 không?”
Tôi phải “xin lỗi” và giải thích với họ rằng tôi không phải là một thiên tài và tôi cũng không sở hữu một trí nhớ phi thường… mặc dù lời giải thích này thường là vô ích. Từ “tree” (cây cối) trong tiếng Pháp là “Arbre”, nghe giống như “harbor” – bến tàu. Thứ tự này có thể theo chiều kim đồng hồ, hay ngược lại.
Chúng ta phải nhận thức được tình huống sự việc. Thật ngạc nhiên vì có ai đó đã kéo tấm rèm màu đỏ mà trước đó còn được phủ lên lọ hoa. Chèn các tên một cách riêng rẽ vì mục tiêu của chúng ta là ghi nhớ lâu dài tên mỗi người riêng biệt.
Anh ấy vừa đi công tác về và đi quên mua cho cô ấy chiếc máy fax như đã hứa. Tranh biếm họa là thể loại nghệ thuật phóng đại mà “miêu tả ai đó một cách sắc sảo chính xác hơn cả thực tế” (như lời Annabel Karachi ở thế kỉ XVI nhận xét). Hãy cố gắng ngửi mùi của nó.
Không chỉ gương mặt của họ giống nhau mà ngay cả tên cũng giống nhau và rất khó phát âm – Chan, Wang, Xiou,… Những người phương Tây thường phàn nàn về tên của người châu Á như vậy. Chúng ta đảm bảo mình đã cho đĩa phim vào trong túi xách. Như nói ở trên, không ai ép ta phải học cả.
Bạn cũng có thể tách con số đó theo nhiều cách khác nhau: 37 = mug (nước giải khát), 62 = chain (dây), 1 = toe (ngón chân cái), 92 = pan (lá trầu). Trên máy bay, người ta cũng cài đặt phần mềm cảnh báo phi công về các diễn biến bất thường. Tất nhiên, tất cả những điều này được nói một cuốn sách khôi hài.
Như đã nói, bạn có thể làm được tất cả mọi thứ nếu bạn thật sự mong muốn, chứ không phải sợ hãi! Chúng ta hãy bắt đầu, từng bước một, làm quen với một vài quy tắc học hiệu quả. Chúng ta mở cửa phòng, đặt cặp tài liệu xuống. Bởi vì có người trong số hang nghìn người đi qua ông ta hàng ngày đã nhớ tên ông ta.
“Rất vui được gặp Anish, Mei, Pumiko và Robert. Chúng ta sẽ học được cách ghi nhớ cái tên đó sao cho đến vài năm nữa ta vẫn có thể nhớ được. Hãy hình dung là bạn đang đứng trong mưa (rain).
Để cân bằng, có thể có những học sinh phổ thông sẽ hào hứng với chương này, bởi nó hợp thức hóa những điều mà bạn vẫn hằng mơ ước được thực hiện và những điều mà bạn còn không nhận ra rằng mình được khuyến khích làm! Gali đứng trước mặt người đàn ông, nhưng không thể khiến cho ông ta chú ý, con bé đã nói nhỏ: “Boris, cho ông này. Mỗi lần bạn ra khỏi nhà, hãy khóa cửa.