Ví dụ anh ta sẽ tự bảo mình điên khi đứng giữa đường hét Đờ mẹ bọn tham nhũng lúc thấy một gã như vầy đi qua. Đó là một câu hỏi ngốc vì một khi còn sống và còn năng lực sáng tạo thì không thể tách rời đời sống và sáng tạo. Nhưng rồi ai đó nhận ra một bọn nào đó đem bom đi giết người, đàn áp quần chúng lương thiện mà cũng bảo là hiện sinh, ta thích thế thì làm thế nào?
So với họ, đó chỉ là những tiếng lá rơi. Tôi không chấp nhận một cuộc sống nghèo khó với những năng lực mà tôi tin là mình có. Tiếng còi xe ngoài đường vẫn ngân đều.
Bây giờ thì buôn bán nhiều, lo nhiều hơn, xã hội thực dụng hơn nên hơi khác. Lấy 2 cái chìa khóa tủ để đồ, 2 cái khăn tắm. Những lúc nàng nhìn vào mắt ta, nàng nhìn mãi nhìn mãi mà không chịu quay đi.
Như tiếng chuông cố chui lên khỏi mặt đất. Thi thoảng đáp lời vài nhân vật quen sơ sơ. Sở dĩ những kẻ có tài nhưng không có thiện tâm cũng không thoát nổi bất hạnh là vì họ sớm muộn cũng bị quả báo, phản bội từ chính những kẻ thân thích, máu mủ nhất.
Ông ta đốt vì chúng bổ ích. Mẹ tiếp tục lay bạn dậy, bạn cứ rúc vào chăn. Ngả đầu vào cái ngực vốn lép xẹp.
Cô ta có lỡ đọc phải cũng đừng nhầm là mình. Khóc cho vài năm tích tụ. Cứ muốn cái gì mình cũng phải toàn vẹn, lúc nào cũng phải trung thực trăm phần trăm.
Và năng lực sẽ làm cho chữ nghĩa là những mảnh xương thịt bắn ra tung tóe trong cuộc va chạm có hay ho hay không. Ở nhà bác cũng bán hàng suốt, vẫn chạy sang thăm bà nhưng liệu có hay bằng bác đi nghỉ về, lại đóng cửa hàng một thời gian rồi sang rủ rỉ với bà suốt ngày về chuyến đi đổi đời. Tôi vừa rơi nước mắt vừa nghĩ như vậy.
Nhưng rốt cục thì chúng ta vẫn không thích nói thật. Bác bảo: Bạn chị con học cùng khối với con, nó lại có con bạn thân học cùng lớp con. - Mi phải biết tìm hứng thú trong trường lớp chứ.
Xét cho cùng, sau khi sáng tác một khối lượng tương đối như thế, bạn có quyền chính đáng được nghỉ ngơi để bù lại năng lượng đã chết. Để thấy những thế giới nội tâm rất sâu sắc trong nhau, ngoài những trường hợp chỉ biết ăn no ngủ kỹ (có thể cả lao động hùng hục) và để số phận xỏ mũi dắt đi. Chúng không quá gay gắt, bộp chộp và bất cần lí lẽ như bọn khủng bố.
Bạn sẽ không trình bày nhiều. Đến giờ tiêm, mẹ bạn dúi cho y tá 10 nghìn. Tất cả mối bận tâm của họ nằm trong vòng luẩn quẩn ấy.